Tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này, 3 mẹ con đùm bọc nhau sống, có cháo ăn cháo, có rau ăn rau, vậy mà sao khó quá.
Xin kể về gia đình chồng tôi: Ba mẹ chồng tôi có 3 người con trai và một con gái. Ngày xưa ba mẹ chồng thuộc dạng khá giả trong vùng. Các anh lấy vợ lâu rồi, con vợ chồng tôi mới cưới được 4 năm. Tôi sinh được hai con, bé 30 tháng và bé 9 tháng. Anh hai của chồng lập gia đình, ba mẹ chồng cho nhiều của cải, vốn liếng rồi tạo công ăn việc làm, giờ gia đình anh giàu nhất vùng. Anh tư cũng vậy, lập gia đình được ba mẹ chồng tạo công ăn việc làm, giờ cũng giàu nhất nhì một huyện.
Lúc mới cưới về tôi thấy gia đình anh chị thành công vậy nên rất ngưỡng mộ và khâm phục, tôi sống tự lập từ nhỏ nên rất hiểu giá trị của đồng tiền, cứ nghĩ anh chị có được thế là cả quá trình phấn đấu và làm việc cực khổ. Càng về sau tôi càng nhận ra bản chất của sự việc, anh chị có được như ngày hôm nay phần lớn là do ba mẹ chồng tôi trải đường sẵn cho đi. Ba mẹ chồng luôn căn dặn các anh là giờ đã cho của cải và tạo công ăn việc làm rồi, sau này ba mẹ già thì nhớ chăm lo lại cho em. Gia đình anh hai và anh tư giàu nhưng coi thường vợ chồng tôi lắm, ngoài mặt chị chị em em cho mẹ chồng tôi thấy, trong lòng tính toán từng đồng.
Có lần về quê, vì nhà chồng và nhà anh tư thông nhau nên tôi qua nhà anh tư mượn cái bàn ủi mà mẹ chồng nói anh khó lắm đó, kiểu như sợ tôi qua ăn cắp đồ vậy, tôi tự ái quá nên không dám sang nữa. Còn gia đình anh hai tối ngày nhờ vả chồng tôi sửa đồ và đi mua đồ giùm, chồng tôi sống rất vô tư nên toàn mua hộ, có khi còn lấy lỗ, ví dụ mua món đồ hơn 5 triệu nhưng về lấy chẵn 5 triệu thôi. Gia đình anh hai cho thuê chạy xe dịch vụ, tiền bạc tôi lúc nào cũng sòng phẳng, đi chuyến 1,7 triệu nhưng tôi toàn gửi 2 triệu anh vẫn lấy. Giờ con trai của anh hai quen bạn gái sắp cưới, mẹ chồng không còn tài sản nữa nên đánh tiếng cho chị chồng tôi giúp đỡ cho cháu, trong khi đó gia đình anh hai giàu mà không muốn lo cho con, có việc gì cũng đùn đẩy trách nhiệm cho gia đình chồng tôi.
Về chồng mình, lúc quen tôi không tìm hiểu kỹ nên giờ mới ân hận. Tôi quen chồng 3 năm mới cưới, lúc quen tôi cũng không biết gia đình chồng như thế nào, không về nhà chơi lần nào. Anh dắt tôi về một lần là ba mẹ anh đặt vấn đề mấy tháng sau cưới luôn. Anh không sử dụng mạng xã hội nên tôi không có thông tin gì. Ban ngày tôi đi làm, tối đi học, về đến nhà trọ gần 10h đêm, tôi học ròng rã như vậy gần 10 năm trời nên không có thời gian đi đâu và tìm hiểu ai. Tôi quen anh vì làm chung công ty, không có ấn tượng gì khi gặp mặt. Anh hơn tôi 8 tuổi, không có ngoại hình, anh theo đuổi cả năm trời tôi mới nhận lời. Giờ lấy về mới phát hiện ra nhiều tật xấu.
Chồng tôi thuộc dạng vô tư vô lo, sống chung với chị được chị lo tất nên lúc độc thân làm bao nhiêu ăn xài hết bấy nhiêu, không tích lũy được gì; giờ lập gia đình và có con nhưng vẫn tính cũ, ai sống chết mặc ai, không quan tâm tới chuyện gì hết. Tôi bận chăm con nhỏ không đi làm được, chồng ngày nào cũng nói đi làm nhưng chưa bao giờ đưa cho tôi tiền; có lần còn mượn tôi số tiền rất lớn, nói để làm ăn nhưng cũng không trả. Tôi tâm sự công việc của anh cho mẹ chồng nghe, nói mẹ khuyên giúp vì anh rất nghe lời mẹ. Trước mặt tôi, mẹ chồng la vài câu, sau lưng lại bảo tôi lấn lướt chồng.
Lúc chưa lập gia đình, công việc tôi ổn định và có tích lũy. Mấy năm qua tôi lấy tiền tích lũy nuôi con và một phần chị chồng cũng giúp đỡ. Giờ chúng tôi ở nhờ nhà chị chồng (chị sống độc thân), vậy mà mẹ chồng không bao giờ quan tâm tới cuộc sống của vợ chồng tôi. Trước khi có con, tôi đi làm nên chẳng quan tâm lương của chồng. Sinh con xong, ở nhà nhiều chi phí nên tôi thỉnh thoảng hỏi tiền chồng. Tôi nhiều lần bàn tính ra vùng ven kiếm mặt bằng nào rẻ để thuê rồi kiếm gì đó vừa buôn bán vừa chăm con. Chồng phản đối gay gắt, cho rằng tính như vậy là chia rẽ tình cảm gia đình anh. Sau đó anh nói xấu tôi với gia đình anh, cho rằng con còn nhỏ mà tôi không lo, tham tiền... Trong khi tôi đã nghỉ làm, ở nhà chăm con, chọn nghề buôn bán để vừa có thu nhập vừa có thời gian chăm con chứ; còn anh không làm ra tiền; lấy tiền tích lũy ra ngồi không xài thì đến núi tiền cũng hết. Giờ ra làm ăn thì lấy tiền của tôi chứ có nhờ vả gì nhà anh đâu.
Ba mẹ đẻ tôi ngăn cản, kiểu như sợ thiên hạ dị nghị chứ không phải sợ tôi cực. Ba mẹ chồng tôi cho đất, tính ra không bằng góc nhỏ khi cho mấy anh trai chồng, vậy mà chồng mình nghĩ nhiều lắm. Anh kêu sang tên cho chị chồng hết đi rồi sau này tính sau, kiểu giống như sợ tôi bán để tiêu xài hết vậy. Tôi sống sao cũng được, chỉ thấy thương hai đứa con. Anh là người chồng, người cha không có trách nhiệm, không biết lo, không chịu làm ăn, sống bên vợ con mà chỉ biết bản thân và gia đình mình. Mẹ chồng tôi lại bất công nữa, không biết tương lai ba mẹ con tôi sẽ đi về đâu.
Chồng mình nói nếu ly dị thì tôi chỉ được nuôi một đứa. Anh hăm dọa sẽ bằng mọi cách để làm điều đó. Tôi không thể giao con mình cho ai nuôi, cha chúng còn sống kiếp tầm gửi thì lấy gì lo được cho con. Tôi không muốn con mình lại thành bản sao của cha nó. Mong ước của tôi là giờ chỉ cần ra đi với hai đứa con thôi, không cần gì hết. Nhìn con người ta có đủ cha mẹ yêu thương, nhìn lại con mình thấy có lỗi quá. Đối với tôi, một ngày còn sống chung trong gia đình này thật là mệt mỏi. Mong nhận được lời khuyên của quý độc giả để tôi sáng suốt tìm hướng đi tốt nhất cho mình.
Quyên
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.