Vợ chồng tôi đến với nhau khi cả hai từng trải qua đổ vỡ. Qua 5 năm chung sống, tôi thật sự chán nản, không biết phải làm sao.
Tôi chia tay chồng cũ vì anh ngoại tình và vũ phu. Với chồng hiện tại, tôi chỉ nghe kể lại là anh làm ra tiền nhưng sau đó nghỉ việc để đi học nên vợ ôm con bỏ đi và mang theo hết tiền tích góp. Tôi làm nhân viên văn phòng, lương tháng hơn 6 triệu đồng, có thời gian cho gia đình. Với chồng cũ, tôi có một bé trai, cháu đang sống với bố vì trước đây bên nội giành quyền nuôi cháu đích tôn. Người thân bên gia đình chồng cũ vẫn yêu thương, quý trọng tôi. Khi ra tòa chúng tôi đều giành quyền nuôi con và không yêu cầu cấp dưỡng nên hiện tại tôi chỉ mua sách vở hàng năm cho con, quần áo và các thứ con cần mà tôi thấy phù hợpm ngoài ra tôi còn mua thêm cho cháu một gói bảo hiểm 13 triệu mỗi năm. Tôi ở cách gia đình chồng cũ chưa đến 10 km nên thường xuyên đón cháu về chơi cuối tuần hoặc ngày lễ tết.
Chồng hiện tại làm việc tại cơ quan nhà nước nhưng chỉ được ký hợp đồng nội bộ, lương tháng bao gồm cả trực đêm (10 đêm mỗi tháng) là 3,8 triệu đồng, ngoài ra tiền làm thêm hai ngày cuối tuần (3 tháng nhận một lần) dao động ở mức 3-4 triệu đồng mỗi quý. Hiện tại theo quy định tính trên thu nhập, chồng tôi phải chu cấp cho con riêng 700 nghìn đồng mỗi tháng và nộp một lần cho một năm. Tôi biết số tiền đó không là gì so với mức sống hiện tại.
Chúng tôi đến với nhau tròn 5 năm và có một con gái 4 tuổi. Bố mẹ chồng mất sớm nên tôi gửi con nhờ ông bà ngoại giữ hộ. Khi lấy nhau chúng tôi ở ngôi nhà trước đây bố mẹ chồng xây dựng, đầu năm 2020 vợ chồng quyết định xây ngôi nhà mới trên đất mới do được thừa kế. Lý do xây nhà là trong 3 năm liên tiếp tôi phải trải qua hai lần nhập viện cấp cứu trong tình thế nguy hiểm, về sau nhiều người có tuổi trong xóm nói ngôi nhà chúng tôi đang ở trước đây bố mẹ chồng làm xong thì đổ bệnh, hai người mất cách nhau một năm, có thể do làm nhà không xem ngày và hướng nhà xấu).
Chúng tôi quyết định làm nhà khi trong tay chỉ có 40 triệu đồng tiền mặt, 200 triệu đồng tiền đền bù ruộng đất và bố mẹ tôi cho tiền mặt 200 triệu đồng. Tổng tiền làm nhà hết 750 triệu đòng, vợ chồng nợ gần 200 triệu. Nhà cũ chúng tôi cho thuê 1,5 triệu đồng mỗi tháng, số tiền nợ nhà mới tôi vẫn được sự hỗ trợ của bố mẹ. Điều tôi trăn trở, suy nghĩ và buồn nhất là chồng không biết cố gắng hơn để cải thiện kinh tế trong gia đình, trong khi tôi yêu cầu ngoài số tiền lương anh chỉ cần kiếm việc gì đó làm thêm để cải thiện thu nhập tầm 7-8 triệu đồng mỗi tháng là được. Gia đình tôi sống ở vùng nông thôn nhưng cũng chỉ cách thành phố 20 phút đi xe máy, mọi nhu cầu phục vụ cuộc sống hàng ngày gần như đều tiêu từ tiền lương.
Với thu nhập hiện tại và sự hỗ trợ của bố mẹ tôi, cuộc sống chúng tôi hàng ngày không quá khó khăn nhưng tôi luôn nghĩ xa hơn vì vợ chồng đã gần 40 tuổi, con còn nhỏ, rồi đau ốm bệnh tật, nợ nần nhà cửa..., tất cả đều phải có tích lũy lâu dài. Với đồng lương hiện tại của hai vợ chồng thì tháng tôi chỉ có thể tích góp được 2-3 triệu đồng. Vẫn biết là vợ chồng còn mảnh đất bên nhà cũ nhưng quan điểm của tôi là chúng tôi đã có nhà cửa, đất cha mẹ để lại sẽ chia đều cho anh chị em trong nhà (nhà chồng tôi có 4 chị em, chị đầu đã mất). Tôi không muốn chỉ trông chờ vào mảnh đất đó, điều tôi muốn là chồng phải cố gắng để kiếm thêm thu nhập. Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều, tôi cũng phân tích mà chồng vẫn vậy, không hề có ý định tìm thêm công việc hoặc thay đổi gì.
Tôi đi làm mặc đồng phục nên có khi cả năm chỉ mua vài ba bộ quần áo bình dân. Tôi chăm sóc chồng con chu đáo, ăn uống trong gia đình luôn đảm bảo vì nghĩ quan trọng nhất vẫn là sức khỏe. Tôi được lòng mọi người vì tính vui vẻ, thoải mái, sống biết điều. Chồng tôi hiền lành, cũng biết giúp vợ việc nhà khi được nhờ. Tôi phải nhắc nhở, nặng nhẹ rất nhiều mới được như vậy. Có điều tôi không hài lòng là chồng nghiện điện thoại, cứ rảnh tay là cầm điện thoại chứ ít khi tự giác chơi với con. Nhiều lúc tôi nói nửa đùa nửa thật với chồng: "Người ta lấy vợ để chia sẻ gánh nặng, còn anh lấy vợ về để vợ lo hẳn luôn".
Để nói thì rất nhiều nhưng cái tôi cần bây giờ là phải làm sao chồng mới biết cố gắng hơn, cải thiện kinh tế trong gia đình thì tôi sẽ đỡ vất vả, bớt suy nghĩ. Hôm qua, vợ chồng trao đổi, anh bảo tôi: "Đừng ép anh". Giờ ngày nào cũng phải lo lắng tính toán thế này tôi chẳng thể yêu thương chồng nổi. Mọi người cho tôi xin ý kiến.
Hoài
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc