Tôi là tác giả bài: “Chồng muốn hai năm nữa mới ly hôn để tôi không khổ”. Ba tháng trôi qua, tôi xin chia sẻ cùng các bạn tình hình hiện tại của bản thân.
Sau khi nghe tư vấn của các bạn, tôi xin nghỉ việc ở nhà một thời gian, tập trung vào việc ngồi thiền, tìm hiểu Phật pháp, đọc sách, vẽ tranh, chơi đàn. Giờ đây tôi yêu anh hơn nhiều so với khoảng thời gian trước, rất biết ơn anh vì đã hiểu tôi đủ nhiều để cả hai có thể cho nhau thêm cơ hội.
Nói qua chút về quá trình yêu nhau của vợ chồng tôi. Lúc đầu chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sau một thời gian tôi thấy chán và hoang mang trong mối quan hệ này. Anh quá tốt, tôi tự thấy mình không xứng. Có những lúc tôi muốn yêu thương anh thật nhiều nhưng sợ khi mình yêu hết lòng anh sẽ bỏ tôi mà đi. Tôi ghét bản thân vì không thể yêu anh bằng thứ tình yêu mà anh xứng đáng được nhận.
Chúng tôi yêu xa một thời gian, khi đó tôi có mâu thuẫn lớn với gia đình nên suy sụp. Tôi đi chơi với những người khác, uống rượu nhiều, tần suất chúng tôi cãi nhau ngày một nhiều hơn. Nhà tôi lúc này làm khó dễ anh, nói những điều không hay về anh, lúc đó anh chưa có gì trong tay. Thời gian này tôi bị trầm cảm nặng, vài lần nghĩ dại dột. Anh vẫn dịu dàng, ân cần, vừa quan tâm tôi vừa cố gắng cho sự nghiệp. Đến khi sự nghiệp anh ổn hơn thì nhà tôi hối thúc cưới, anh rất vui khi chúng tôi cuối cùng được ở bên nhau. Lúc này bệnh của tôi vẫn chưa khỏi, thời gian đầu sống chung tôi la mắng anh rất nhiều. Anh kiên nhẫn giúp tôi kiểm soát cơn giận. Giờ tôi không còn to tiếng hay ưa cãi vã, giận dỗi anh nữa. Anh cũng giúp tôi kết nối lại với bố mẹ, đóng vai trò hoà giải cho gia đình tôi. Anh đối với bố mẹ tôi rất tốt. Hiện tại mối quan hệ gia đình tôi đã tốt đẹp hơn; tôi nghĩ mình sẽ ân hận, buồn phiền nhiều nếu như không có anh đốc thúc kết nối lại mối quan hệ này.
Sau khi bị trầm cảm thời gian dài, tôi không còn cảm nhận được tình yêu của mình dành cho anh; mọi thứ đối với tôi quá chán chường và vô vị. Tôi muốn có thứ gì đó mới mẻ, hy vọng bản thân có thể tìm lại được niềm vui sống. Vì không thể lý giải nổi những suy nghĩ của bản thân, tôi mới gửi bài lên Tâm sự. Vợ chồng tôi cùng đọc hết bình luận của các bạn và thảo luận rất nhiều, chúng tôi cũng đi du lịch chung để hâm nóng tình cảm. Sau vài tháng tĩnh tâm, tôi biết mình thật sự cần gì, muốn gì và có thể mở lòng đón nhận tình yêu của anh cũng như cách để yêu anh hơn.
Sau hơn một năm rưỡi đắn đo, tôi quyết định bỏ dở công việc cũng như việc học cao học vì không thấy hứng thú, giờ tôi tự học ở nhà để có thể chuyển hướng công việc. Việc được học thứ mình thích và không còn quá nhiều áp lực công việc khiến tinh thần tôi thoải mái, nhìn nhận mọi việc rõ ràng hơn. Tôi đã có những kế hoạch, mục tiêu cho sự nghiệp, không cần kiếm sự công nhận ở những mặt khác trong cuộc sống nữa. Tôi nói chuyện với bạn bè nhiều hơn, anh cũng không phải thay đổi sở thích chỉ để chúng tôi có nhiều chuyện để nói hơn. Vợ chồng tôi vẫn nói chuyện về khoa học, triết học, các vấn đề xã hội, đi chạy bộ cùng nhau, với tôi thế là đủ.
Về chuyện có con, trước đây tôi không muốn có con một phần vì không biết thế nào là yêu thương, nuôi dạy con đúng cách, phần khác vì tôi không thấy ý nghĩa của việc có con. Tôi có bệnh nên khó có con, vài tháng qua chúng tôi có chữa trị nhưng không thấy kết quả, lại ảnh hưởng sức khoẻ tôi. Chồng xót tôi quá nên giờ chúng tôi để tự nhiên, anh không quá quan trọng chuyện có con. Tôi cũng không quá quan trọng chuyện này, nhưng giờ đây thì tôi cũng muốn có một đứa, như sợi dây liên kết, là trái ngọt của tình yêu giữa hai vợ chồng.
Chúng tôi đang ở nước ngoài (tôi có thay đổi một chút thông tin không quan trọng những bài trước để người quen không nhận ra), gần đây nhà tôi có biến cố lớn nên tôi sẽ về ở bên gia đình. Lần về này chắc tôi sẽ ở khá lâu, chồng kẹt công việc nên tạm thời không về cùng được. Nghĩ tới khoảng thời gian xa nhau sắp tới mà sao chưa gì tôi đã thấy nhớ anh quá, lo lắng không biết anh ở nhà ăn uống ra sao (vì anh nấu ăn rất dở), sức khoẻ thế nào. Giờ đây mỗi buổi tối khi quay qua và thấy anh đang ngủ thật ngon, tôi biết ơn đời vô cùng vì đã được gặp anh, để tôi học được cách yêu thương một người.
Cảm ơn anh yêu vì đã luôn hiểu và có niềm tin ở em. Cảm ơn những lời khuyên chân thành của các bạn. Cảm ơn Tâm sự VnExpress đã cho tôi cơ hội trút hết nỗi lòng. Mong mọi người luôn an lành và hạnh phúc.
Điệp
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc