April 10, 2025 03:55:17 PM

Ba năm từ ngày anh đi, nỗi đau của mình vẫn nguyên; bản thân luôn thu mình, như sợ có ai chạm vào vết thương lòng.

Hôm nay vô tình lướt vào những câu chuyện của mọi người, mình cũng muốn chia sẻ câu chuyện cho lòng nhẹ nhõm một chút. Mình kết hôn năm 26 tuổi, chồng và mình học cùng nhau từ cấp một nhưng đến khi mình học xong ra trường, hai người mới yêu nhau. Chúng mình đều là mối tình đầu của nhau, yêu rồi cưới, đến khi sinh con, vợ chồng đều trải qua đầy rẫy khó khăn, vất vả, có những lúc tưởng chừng không thể bước tiếp. Vì cuộc sống, hai vợ chồng từ Bắc vào Nam làm ăn, từ hai bàn tay trắng, bằng sự cố gắng rồi dần cũng ổn định hơn. Cuộc sống tưởng chừng như sắp mỉm cười với gia đình mình thì một tai nạn bất ngờ ập đến. Anh ra đi không lời từ biệt, để lại hai mẹ con bơ vơ giữa đất khách quê người.

Năm năm yêu nhau, gần 6 năm chung sống, anh như là cuộc sống, tương lai, tất cả thanh xuân và hy vọng của mình. Mình gần như gục ngã, suy sụp, cả bầu trời sụp đổ, mình trách ông trời sao bất công với vợ chồng mình vậy. Nhìn thấy con ngây ngô chưa hiểu chuyện, mình ráng đứng dậy để nuôi con, chăm con thay phần anh. Đã 3 năm từ ngày anh đi, nỗi đau của mình vẫn còn nguyên. Mình luôn thu mình, như sợ có ai chạm vào vết thương của bản thân. Mình sợ câu hỏi: "Chồng em làm gì"? Mình cũng sợ cuộc đời lại bất công với mình nữa. Mình viết những dòng này để có thể vơi đi một chút u sầu, mong rằng phía trước cuộc đời sẽ mỉm cười với mẹ con mình.

Thu Hòa

Adblock test (Why?)

03 Apr 2025

Post a Comment

Emoticon
:) :)) ;(( :-) =)) ;( ;-( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ $-) (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer
Click to see the code!
To insert emoticon you must added at least one space before the code.

 
Top