Tôi 31 tuổi, cách đây ba năm đã kết hôn và có bé trai, giờ con được 20 tháng tuổi.
Ban đầu cuộc sống khá êm đềm, tôi tin tưởng giao toàn bộ tiền, vàng có được và tiền mừng cưới để góp vào quỹ chung và đưa cho vợ giữ. Hàng tháng, nếu không có việc gì dùng đến tiền, tôi đều đưa toàn bộ tiền kiếm được cho vợ. Vợ luôn cho rằng đó là của riêng, tôi không có quyền đụng vào, còn em tùy ý mua sắm phung phí, chỉ đến sau này tôi mới nhận ra.
Đến một ngày, khi tôi lắp điều hòa để chuẩn bị đón con đầu lòng thì vướng nợ, không còn tiền để chuyển qua tài khoản vợ. Kể từ đó, khi nói chuyện với nhau, dù tôi chuyển bao đề tài thì vợ cũng chỉ hỏi về tiền tôi kiếm được, dùng mọi lời cay đắng chỉ để moi tiền từ tôi. Tôi thấy không ổn, lo lắng cho tương lai của mình và con sắp chào đời. Thông thường, con đầu lòng sẽ được nhà ngoại hỗ trợ nhưng do nhà ngoại không đủ điều kiện nên để bên nội chăm sóc. Khi con được ba tháng, vợ liên tục có thái độ cợt nhả với bố mẹ tôi, xem việc nhà chồng phải cung phụng mình là trách nhiệm của họ.
Đối với đứa trẻ non nớt, chưa biết gì thì tình thương là trên hết, vậy mà vợ liên tục thúc ép con phải dùng các loại vitamin tổng hợp. Tôi đọc nhiều tài liệu, nói việc dùng nhiều có thể làm hại đứa trẻ nên đã ngăn cản. Khi bé chỉ mới biết ăn đã liên tục bị cậy miệng làm nó sợ hãi. Nhiều lúc bé đang khóc, vợ lại cho uống nước, mặc kệ nguy hiểm, tôi can ngăn cũng không có tác dụng gì.
Khi tôi yêu cầu tết đầu tiên hãy ở nhà chồng, vợ giận lẫy, không hề phụ giúp làm tôi muối mặt với họ hàng. Từ đó tôi không biết lý do gì mà vợ lại đặt điều rằng tôi mê cờ bạc, rượu chè, gái gú, làm tôi mất danh dự với mọi người xung quanh, yêu cầu tôi phải ly hôn. Tôi không nói gì vì nghĩ chỉ là do tâm lý sau sinh, nhưng chuyện đó liên tục diễn ra làm bản thân suy sụp tinh thần. Tôi bảo còn bốn tháng nữa là sinh nhật một tuổi của con, xong xuôi rồi hãy nói tiếp.
Từ lúc đó đến khi sinh nhật con tôi cũng không nói tiếng nào với vợ. Vợ thích thì mang con về nhà mẹ mà chẳng nói với gia đình chồng lời nào, khi mẹ đẻ la quá thì về lại nhà chồng vài tuần rồi lẳng lặng về nhà mẹ, đi như đi chợ, mặc cho đứa con khóc la, trầm cảm vì nhớ cha, nhớ ông bà. Sinh nhật con sắp diễn ra mà vợ cũng không hề hỏi han gì về việc chuẩn bị cho con, chỉ biết mang con về đúng ngày. Tôi hoang mang nên cũng không dám mời khách, nuốt tức và im lặng.
Khi tôi đang có tí men vì nhậu với anh chị vợ thì vợ liên tục cạnh khóe để tôi phải dùng vũ lực, nhưng do thói quen nên tôi im lặng, bỏ về nhà ngủ. Hôm sau tôi mang mẫu đơn ly hôn để vợ xem xét, chỉ hy vọng có chút tình mẫu tử mà suy nghĩ. Tôi đã nhầm, vợ không hề suy nghĩ, đợi khi gia đình chồng đi công việc là lặng lẽ dọn đồ về nhà mẹ rồi nộp đơn ly hôn. Tôi cũng không thèm về nhà vợ nói chuyện với người lớn nữa, từng nói với họ nhưng chỉ nhận được ánh mắt coi thường.
Khi ra tòa, tôi không muốn lằng nhằng nên cho vợ toàn bộ tài sản, cũng không nói gì thêm, chỉ mong cho con được ở với bố và ông bà. Tôi cứ ngỡ mình có việc làm ổn định, có điều kiện chăm sóc con tốt hơn, trong khi vợ không có công việc, không có khoản tiết kiệm, không có điều kiện chăm sóc con, thì tôi có thể giành quyền trực tiếp nuôi con. Đến khi tôi nhận quyết định của tòa, rằng con dưới 36 tháng giao cho mẹ trực tiếp nuôi dưỡng, thực sự suy sụp hoàn toàn.
Từ lúc vợ mang con về nhà mẹ đẻ ở đến khi bố mẹ tôi xin dẫn về nội chơi chỉ trong vòng bốn tháng, vậy mà tinh thần, thể chất của đứa trẻ đã suy sụp hoàn toàn. Lúc ấy tôi không còn kìm được nước mắt, khóc như một đứa trẻ. Ở bên nội vài ngày, đứa trẻ như cây non thiếu nước được hồi sinh, tôi đã an tâm phần nào. Rồi nghĩ con phải về lại nơi ẩm thấp ấy, tôi lo lắng đến mất ăn mất ngủ, cảm thấy bất lực.
Tôi có thể hy sinh mọi thứ để cho con nhưng ông trời lại bắt nó phải sống với người mẹ như thế. Nhiều lúc tôi suy nghĩ, muốn làm liều một phen. Nhưng nếu làm thế, tương lai của đứa trẻ còn tồi tệ đến cỡ nào. Tôi không biết nên kháng cáo hay đợi con đủ 36 tháng rồi mới tiếp tục? Mong được các bạn chia sẻ.
Quang Thành
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc