Tôi gặp em lúc vào gian hàng hội chợ mà em giới thiệu. Quả thật công ty em chọn người để giao tiếp không thể đúng hơn, rất hoạt bát và nhanh nhẹn dễ gây cảm tình. Tôi vừa thấy em đã bị thu hút và theo quán tính tôi nhìn ngón tay em đã thấy đeo nhẫn, thấy hụt hẫng quá. Tôi đến bắt chuyện, vờ hỏi một số câu tình huống thì đúng là em đã có gia đình. Em rõ ràng có vẻ hạnh phúc khi đề cập đến chồng thì tôi có cảm giác hiếu thắng lẫn nóng nảy, muốn chiếm được cảm tình của em. Cũng phải nói là tôi khá điển trai và sự nghiệp vững chắc nhưng không thích những tình cảm đơn thuần về thể xác hay chỉ vì người phụ nữ đó tốt tính, điều tôi muốn là kịch tính. Tôi có cảm tình với em nhưng việc có gia đình khiến tôi thấy thú vị hơn.

Tôi bí mật cho đứa bạn thân trong nhóm theo dõi và biết được nơi ở của em. Trước đó tôi còn đến công ty gặp em như để xem sản phẩm và mua vài cái, em rất vui nhưng dần dần cũng cảm nhận có điều gì vượt qua việc mua hàng và tôi cũng mong điều đó. Tôi lái xe đến chờ em ở công ty, em từ chối nhưng dĩ nhiên tôi nói địa chỉ chính xác nhà em nên em đã hơi sợ và đi cùng tôi, ngồi uống cà phê tôi cũng chỉ hỏi chuyện công việc, gia đình bình thường. Qua vài lần gặp, tôi cũng nói ra tình cảm và muốn em không ngoại tình mà ly hôn để đến với tôi đàng hoàng. Có thể nói tôi đang xen vào hạnh phúc gia đình em nhưng mà đây là một vẻ đẹp cổ điển khả ái mà ai gặp cũng cảm nhận giống tôi thôi. Đến đứa bạn cũng công nhận và chắc trong công ty em không khỏi có những tay cà kê khác.

Đến với tôi em chắc chắn sẽ có cuộc sống tốt và người khác cũng sẽ không làm em lay động được, tôi tự tin về điều này. Nói về gia đình em, em chỉ mới có một con, đang ở nhà mướn và chồng làm tiếp thị. Nói chung tôi không quan tâm đến những gì em đang có lắm, chỉ biết em thích tương lai ra sao, con ở chung với em tôi càng vui, tôi là người đàn ông biết giữ lời. Tôi đã đoán được khi em ngỡ ngàng nghe tôi muốn cưới em. Em từ chối, không sao, tôi tiếp tục hẹn và đậu xe gần nhà em nhưng chưa bao giờ bước ra khỏi xe, em thấy và biết là đủ, như một thông điệp mà em phải hiểu.

Chuyện trôi qua vài tháng và cuối cùng em nổi giận bảo rằng hàng xóm người ta sẽ dị nghị, chồng mà biết thì em sẽ mất hết, mất danh dự dù không có gì, người đời thường suy diễn, tôi bảo vậy em ly hôn đi và đến với tôi. Đừng nói là tôi ép một người không yêu, tôi biết em có cảm xúc với mình ngay lần đầu gặp gỡ vì dĩ nhiên tôi là gã trai cuốn hút. Tôi biết điều này với các cô gái khác, chỉ là tôi đang muốn em mạnh dạn bộc lộ tình cảm thật ra thôi vì em vẫn trả lời các tin nhắn tôi gửi ban ngày, ánh nhìn em khi đi với tôi có vẻ bối rối chứ không ghét. Còn tôi thì nhìn em và nghĩ sẽ không bao giờ hết yêu. Em đã khóc và xin tôi để cho gia đình em được yên ổn nhưng đồng thời tôi cũng cảm nhận sự bất lực không cưỡng được tình cảm của tôi từ em. Tôi viết để xin lỗi trước người là chồng em, đừng giận hay hờn em bởi em vô tội, có điều tôi là gã đàn ông quá bướng và gặp em muộn nhưng vẫn sẽ là của tôi.

Thành

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top