10 năm trước tôi 27 tuổi, sống và làm việc tại TP HCM. Tôi chơi với một nhóm bạn đồng hương, trong nhóm đó tôi và một bạn trai có cảm tình.

Có thể nói chúng tôi đã yêu nhau nhưng âm thầm giấu bạn bè xung quanh, dù mọi người nói chúng tôi đẹp đôi và ra sức gán ghép. Anh có mối tình đầu rất sâu đậm dù thời gian yêu ngắn ngủi. Năm đó anh 20 tuổi, bạn gái cũ nhỏ hơn anh một tuổi. Họ yêu nhau nhưng đúng lúc đó cô ấy bị bệnh hiểm nghèo. Anh cùng cô ấy chiến đấu với nỗi đau, bệnh tật. Rồi cô ấy mất đi khiến anh sống trong đau khổ thời gian dài, bỏ hết dự định tương lai. Khi gặp tôi, tôi đã làm cho nỗi đau đó nguôi ngoai (lời của anh ấy nói), khi đó người yêu cũ của anh mất được 7 năm.

Đúng vào lúc tôi nghĩ hai đứa nên chính thức là cặp đôi yêu nhau để tính chuyện xa hơn, anh đăng bài viết lên diễn đàn đồng hương về những ngày mới yêu và những khổ đau khi cô ấy mất. Đọc được bài viết đó, tim tôi như có ngàn mũi kim đâm, nghĩ anh ấy còn yêu người cũ quá nhiều, mình không thể là người thế thân, trái tim anh sẽ không còn chỗ cho tôi nữa.

Tôi lập tức im lặng, rời xa, không cho anh cơ hội nào gặp gỡ riêng để thổ lộ hay giải thích. Nhiều lần hẹn gặp riêng để nói chuyện không được, chúng tôi dần xa nhau, không liên lạc. Đúng 10 năm sau, tôi về quê sinh sống, lấy chồng rồi giờ là mẹ đơn thân, có con gái 3 tuổi. 3 tháng trước, trong một buổi tụ tập bạn bè cũ, tôi và anh gặp lại nhau. Hóa ra 6 năm nay chúng tôi ở cách nhau 6 km mà không biết, cũng không có sự liên hệ nào. Rất tự nhiên, sau buổi gặp đó, chúng tôi liên lạc nhiều hơn và tình cảm năm xưa mới có dịp được thổ lộ. Anh vẫn chưa lập gia đình.

Tình cảm tốt đẹp được đúng 2 tháng, chúng tôi cũng có những dự định cho tương lai. Một hôm đọc lại những bài viết cũ về cô người yêu đã mất của anh còn lưu trên mạng xã hội, rồi rất nhiều lần anh viết còn nhớ nhung cô ấy vào năm 2016, nghĩa là khi cô ấy mất 13 năm rồi; sự ghen tuông lại trỗi dậy trong tôi. Tôi nhắn tin nói chia tay vì không chịu nổi khi biết anh còn vương vấn người cũ như thế. Tôi lỡ lời so sánh anh với người đàn ông khác.

Kể từ đó, anh lấy cớ bận công việc, không còn liên lạc, chỉ đều đặn nhắn tin mỗi sáng và mỗi tối, chào tôi đầu ngày và chúc ngủ ngon. Anh không tâm sự, không chuyện trò, vẫn có thời gian rảnh để lướt mạng xã hội và làm việc riêng. Chúng tôi đang rất vui vẻ, chỉ một chuyện giận hờn ghen tuông mà anh thay đổi thành con người khác. Tôi chới với, tháng rưỡi rồi vẫn chưa thể lấy lại được thăng bằng. Vẫn biết tình yêu có thể thay đổi, nay yêu mai hết, nhưng thật lòng tôi không tin nổi anh có thể thay đổi quá chóng vánh như vậy. Đàn ông im lặng là vì họ đã chán, muốn người phụ nữ tự hiểu mà buông tay. Tôi đau lòng, mong được mọi người động viên, chia sẻ.

Lan

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top