Mỗi ngày tôi nhắc đến dự định làm đám cưới, thấy bạn trai hay lảng tránh hoặc im lặng.

Tôi 26 tuổi, quê ở miền Tây, sống tại TP HCM tám năm để học và làm việc. Tôi và bạn trai 29 tuổi quen nhau năm năm. Hai đứa có cùng quan điểm sống và cảm thấy hạnh phúc trong mối quan hệ này. Anh là người miền Trung. Do thời điểm trước anh đổi trường đại học nên đi làm chậm hai năm. Chúng tôi đều có công việc ổn định nhưng không chia sẻ thu nhập cụ thể với nhau. Tôi làm tại một tổ chức phi chính phủ nước ngoài, thu nhập đủ sống và có tiền tiết kiệm 100 triệu đồng. Bạn trai làm việc cho một công ty công nghệ, tuy nhiên công việc mới chuyển sang mảng chính sách còn nhiều khó khăn. Anh có chị gái và em gái đã lập gia đình ở nước ngoài, cùng hỗ trợ tài chính cho ba mẹ anh ở quê.

Tôi thấy mình hoạt bát, còn bạn trai là người suy nghĩ sâu sắc và có phần "hơn tôi một cái đầu". Tuy nhiên, đôi lúc anh suy nghĩ quá nhiều. Chúng tôi đã dọn về sống chung từ đầu năm do lúc đó anh bị tiền đình nhẹ. Dù phòng trọ nhỏ nhưng chúng tôi cùng sắp xếp đồ đạc cho gọn gàng và hỗ trợ nhau trong sinh hoạt, ăn uống hàng ngày. Việc nhà cũng được phân chia nhưng tôi làm nhiều hơn vì kỹ tính và bạn trai thường tăng ca đến tối muộn. Thỉnh thoảng chúng tôi về quê của nhau chơi và thăm hỏi gia đình. Ba mẹ tôi đã 62 và 63 tuổi, ba mẹ anh cũng 60 tuổi. Sức khỏe của ba mẹ hai bên đều ngày càng đi xuống, đặc biệt mẹ anh có bệnh ung thư, phải duy trì bằng thuốc, may là cô đáp ứng thuốc tốt.

Lúc mới quen nhau, bạn trai hay nói năm anh 30 tuổi sẽ kết hôn. Từ năm 2023, tôi bắt đầu chia sẻ dự định này, ví dụ năm 2024 hoặc 2025 hai đứa đám cưới để tôi còn phù hợp tuổi sinh con. Tuy nhiên, tôi thấy anh hay lảng tránh hoặc im lặng. Đến năm nay, tôi chia sẻ mong muốn năm sau khi kết thúc mùa mưa khoảng tháng 10 sẽ đám cưới. Tôi cũng nói với anh rằng hai đứa cùng tiết kiệm, có nhiều làm đám lớn, có ít làm đám nhỏ. Nói nhẹ nhàng có, buồn khóc có, rồi cuối cùng anh nói hay là ba năm nữa. Tôi cảm thấy rất buồn. Tôi biết anh có áp lực riêng, công việc còn áp lực và khó khăn, mẹ thì ốm.

Còn về tiền nong, tôi nghĩ anh cũng chịu áp lực vì gần đây nghe anh nói chuyện điện thoại dặn dò cô chú ở quê chi tiêu tiết kiệm, tiền ăn uống thì thoải mái nhưng hạn chế mua các đồ linh tinh. Sau khi nghe cuộc gọi này, tôi đã tìm thời điểm nói với anh rằng "nếu anh thấy năm sau chưa phù hợp, em sẽ không tạo áp lực cho anh nữa". Anh không nói gì thêm. Những suy nghĩ này như thành cái kim trong lòng tôi. Tôi muốn vun đắp hạnh phúc này, không muốn đợi tới lúc ba mẹ lớn tuổi, đi không nổi mới tổ chức đám cưới. Tôi cũng muốn sinh con sớm vì nếu sinh trễ sẽ không tốt cho cả mẹ và bé. Mong nhận được tư vấn từ mọi người để tôi có thêm góc nhìn về tình huống này. Tôi xin cảm ơn.

Thùy An

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top