Tôi sắp 25 tuổi, có mối tình khoảng 5 năm, nhiều kỷ niệm đẹp với bạn gái, trải qua những chuyện vui buồn cùng nhau.
Chúng tôi có rất nhiều điểm hợp nhau, tôi cứ định nói điều gì là em đã biết trước. Chuyện là giữa gia đình em và gia đình bên ngoại nhà tôi lại có hiềm khích. Anh trai ruột của em và chị con nhà bác tôi lỡ có em bé, nhưng lúc đó chị tôi mới năm nhất đại học, anh trai em không qua nói chuyện với nhà bác tôi. Rồi người trong xã cứ lời qua tiếng lại nên gia đình em giờ rất ghét gia đình tôi.
Trong thời gian gần 5 năm yêu nhau, có những lúc em nói chia tay vì sợ chuyện tình của chúng tôi không đi tới đâu do bố em không đồng ý. Tôi nói sẽ khiến bố em thay đổi suy nghĩ. Em lại gạt qua một bên để tiếp tục với tôi, tôi cảm thấy rất trân trọng điều ấy. Tôi biết em phải chịu áp lực rất lớn từ gia đình, trong khi em không phải người chịu đựng được áp lực. Sau những lần em nói chia tay, tôi suy nghĩ nhiều cách để khiến bố em chấp nhận tôi, nhưng do còn trẻ nên tôi cũng chưa làm điều gì để thuyết phục bố em. Gần đây, tôi cố gắng để tiếp cận gia đình em. Khi bà nội em ốm, tôi đến hỏi thăm và nói chuyện với bố em, cuộc nói chuyện diễn ra vui vẻ và tôi không cảm nhận được bác ghét bỏ mình. Sau đó không lâu, bà nội em mất, tôi cũng tranh thủ về viếng.
Đợt cuối năm công ty có nhiều việc, lại ít người làm nên tôi phải ra công trường, tính đến nay cũng gần 3 tháng. Tôi và em tiếp tục bên nhau cho đến khoảng nửa tháng trước đây, em nói chia tay. Tôi sốc vì lần này em rất quyết tâm. Tối hôm ấy, tôi nói chuyện với em, em bảo muốn dừng lại vì biết chuyện tình của chúng tôi không có kết quả. Gia đình em phản đối, em lại không có thiện cảm với gia đình tôi. Lúc mới yêu nhau, mẹ tôi nhắn tin cho em nói hãy dừng lại, không muốn hai đứa tiếp tục (có thể chuyện của anh chị đã qua nên mẹ tôi hành động như vậy). Trước khi đi công tác, tôi nói em đừng hỏi khi nào tôi về, lý do là tôi không muốn em buồn hay phải mong chờ, bởi những lần trước tôi nói về nhưng lại không giữ đúng lời hứa hẹn. Em lại cho rằng tôi chỉ biết lo cho mình, không quan tâm đến cảm giác của em.
Yêu nhau gần 5 năm mà tôi chưa dẫn em về nhà lần nào dù chỉ là giới thiệu, tôi đã làm em cảm thấy buồn vì điều ấy. Mỗi lần hai đứa về quê cùng nhau hoặc đi lên Hà Nội, mẹ tôi và bố em hay ra tiễn, tôi lại coi như không biết em; em đi qua nhà tôi đều phải quay mặt đi. Sau khi em nói chia tay, tôi gọi điện cho bố mẹ. Bố mẹ không những không ngăn cản mà còn nói đưa em về để qua lại với gia đình, rồi tìm hiểu thêm bước nữa. Nếu thực sự hợp nhau, bố mẹ tôi ủng hộ. Mẹ tôi cũng không còn thành kiến gì với em.
Gần đây em đi xem bói, thầy bảo phải cưới trong năm nay mới được. Tôi cũng mong muốn thế nhưng thu nhập của tôi giờ rất thấp, chưa nổi 10 triệu, hai đứa lại đều làm ở Hà Nội. Tôi sợ khi cưới nhau sẽ không lo được cuộc sống, không cho em những gì tốt đẹp nhất. Tôi nói muốn phấn đấu thêm để cuộc sống của hai đứa sau này đỡ vất vả; khi ổn định sẽ cưới em. Giờ em lại nghĩ tôi ích kỷ, chỉ biết lo cho bản thân, rằng chẳng nhẽ khi lấy nhau rồi tôi lại không tiếp tục phấn đấu được?
Em bảo có tình cảm với người mới, tôi hỏi em quen họ lâu chưa, em bảo mới cách đây vài tuần. Tôi buồn, cũng không trách em hoàn toàn vì bản thân cũng làm nhiều điều không phải với em. Tôi biết người con gái khi rơi vào hoàn cảnh này rất dễ bị say nắng người đàn ông khác. Thế nhưng mới quen người ta chưa đầy 2 tháng, em đã hứa hẹn chuyện cưới xin với họ. Tôi sợ trong lúc em buồn mà có quyết định vội vã như vậy. Tôi không còn tâm trí nào để tập trung vào công việc nữa, không nuốt nổi, cũng chẳng thể ngủ. Sau 2 tuần tôi đặt vé bay về gặp em, mọi chuyện cũng không tốt hơn là mấy. Lần này em rất quyết tâm, nhất quyết bảo tôi phải chấp nhận sự thật và mạnh mẽ lên, dù tôi cố giải thích và mong em tin tưởng cho thêm cơ hội chứng minh tình yêu.
Tôi biết em còn yêu và thương tôi, còn nhờ bạn bè chung động viên tôi. Tôi thực sự không biết phải làm như nào cho đúng đắn nhất. Tôi thực sự rất yêu và trân trọng em. Chuyện xảy ra càng khiến tôi nhận ra mình yêu em nhiều, nhận ra những sai lần của bản thân, chỉ mong có cơ hội được sửa chữa sai lầm ấy. Tôi không biết mình phải sống như nào nếu thiếu em, muốn được quan tâm chăm sóc và bảo vệ em. Tôi phải làm sao đây?
Quốc
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
Post a Comment