Tôi tình cờ đọc được 2 bài viết "" và “”, người bạn thân đã gửi link cho tôi. Tôi đọc đi đọc lại, cuối cùng quyết định lên tiếng để mọi người có thể hiểu thêm những điều chưa được nói đến trong 2 bài viết này.
Tôi là em gái của người chồng được nhắc đến trong bài viết, tức là em chồng của người phụ nữ tên Vân (tên chị tôi đã được thay đổi, câu chuyện được kể cũng chỉ giống chuyện nhà tôi khoảng 90% thôi nhưng khi đã viết bài gửi lên báo chắc ít ai nói thật 100%). Tôi cho rằng 2 bài viết này đều không phải do chị dâu viết. Mọi người hãy thử nghĩ xem, có người vợ nào đang bức xúc chuyện chồng nuôi bồ 9 năm, có cả con riêng, cần được sự tư vấn và cần được độc giả ủng hộ, mà lại toàn kể những chuyện bất lợi cho bản thân như thế không? Nào là “tôi ép anh cưới” “anh đã quá mệt mỏi vì phải sống giả tạo 9 năm nay” rồi “tôi không đi làm, chỉ ở nhà nuôi con”, “giờ tôi không dám ly hôn vì xin việc khó khăn, hai con học trường quốc tế chi phí tốn kém”... Cả 2 bài viết đều ngấm ngầm đề cao người đàn bà đã ngoại tình với anh tôi, nào là được anh tôi yêu chiều si mê, thành đạt ngoan hiền, được anh tôi cung phụng.
Sự thật là như thế này: Chị dâu và anh tôi lấy nhau vì tình yêu, anh chị bằng tuổi nhau, là đôi bạn thanh mai trúc mã từ thời học phổ thông, lên đến đại học chính thức yêu nhau. Gia đình hai bên hết sức ủng hộ vì môn đăng hộ đối, xứng đôi vừa lứa. Chị dâu tôi xinh đẹp, là con nhà giàu, đúng như bài đã viết, chị sung sướng từ bé rồi lại lấy được anh tôi vừa học giỏi, vừa đẹp trai, giờ cũng có thể gọi là thành đạt. Anh là bác sĩ của một bệnh viện công có tiếng, mở được phòng khám tư. Anh chị cưới nhau sau khi chị dâu đi du học về nước. Chị dâu từng làm việc cho một tập đoàn đa quốc gia lớn, lương rất cao, thế nhưng sau khi sinh con đầu lòng chính anh tôi đã thuyết phục chị nên nghỉ việc ở nhà chăm sóc con, việc kiếm tiền và phấn đấu hãy để anh lo.
Gia đình tôi và gia đình chị dâu đều khá giả, dư sức lo cho con cháu, việc chị nghỉ ở nhà chăm con và nội trợ cũng chẳng phải đè gánh nặng kinh tế lên vai anh tôi. Bất cứ người nào có hiểu biết, có nhận thức đều biết rõ việc học y khoa và làm bác sĩ ở bệnh viện công là vất vả, bận rộn như thế nào, hầu như không có ngày nghỉ. Đã thế anh tôi còn mở được phòng khám tư khá đông khách khi mới 35 tuổi. Mọi người hãy nghĩ xem, một người bận rộn như thế thì lấy đâu ra thời gian chăm sóc gia đình và 2 con nhỏ? Chưa kể, nhà tôi là đại gia đình với rất nhiều công việc trong dòng tộc. Tôi là con gái đã xuất giá, mọi việc trong nhà đều do mẹ đảm trách. Khi có chị dâu thì chị đã đảm đương việc nội trợ, đối nội đối ngoại rất giỏi, nuôi dạy 2 con chu toàn, thu vén đâu ra đấy. Anh tôi mở phòng mạch, chị phụ với anh lo chuyện hậu cần, quản lý tươm tất, với kiến thức và kỹ năng của một người đã có bằng MBA ở nước ngoài. Bố mẹ tôi cực kỳ hài lòng về chị. Thử hỏi người đàn ông còn muốn người vợ nào tốt hơn thế nữa?
Nói về người đàn bà đã gian díu với anh tôi: Cô ta làm y tá ở bệnh viện công nơi anh công tác, cặp kè với anh tôi trong thời gian chị dâu đang đi du học. Tôi không cần biết họ gian díu với nhau thế nào, chỉ biết là khi chị tôi du học về thì anh thú nhận đã có mối quan hệ với cô ta do lửa gần rơm. Khi đó chị rất buồn và giận anh nhưng gia đình 2 bên ra sức hàn gắn, anh tôi cũng xin lỗi chị rất nhiều. Vì anh chị rất yêu nhau nên chị đã tha thứ cho anh, đám cưới vẫn diễn ra vui vẻ. Bố mẹ tôi khi biết chuyện anh cặp kè với cô ta đã rất giận dữ. Nói thẳng ra, bố mẹ không bao giờ chấp nhận cô ta trở thành dâu con trong nhà. Gia cảnh cô ta nghèo khó nhưng đó không phải là lý do chính. Nghèo không phải cái tội, cái chính là cô ta muốn thoát nghèo bằng mọi giá, miễn không phải bằng đôi chân mình. Cô ta có nhan sắc nên muốn “một bước nên bà”, muốn cưới được chồng giàu, sống trong nhung lụa như chị dâu tôi, chứ không muốn lam lũ vất vả, không muốn lấy một người chồng nghèo khó để rồi hai vợ chồng phải chật vật thuê nhà trọ, đi làm vất vả rồi dành dụm từng đồng để mua nhà, sinh con, nuôi con. Đó chính là lý do khiến cô ta bám chặt lấy anh tôi không rời. Cô ta dùng đủ mọi mánh khóe để giữ chân anh tôi, kể cả là sinh con ngoài giá thú, đòi anh tôi mua nhà mua xe, chu cấp cho con riêng của anh và cô ta, thậm chí đòi anh tôi làm di chúc chia một số tài sản cho con của cô ta.
Anh trai tôi mới 35 tuổi và lập gia đình được 9 năm. Chỉ có 9 năm thôi, nếu như không có sự trợ giúp của gia đình 2 bên và sự hỗ trợ đắc lực của vợ thì với chuyên môn là bác sĩ, liệu anh tôi có đủ khả năng tạo ra khối tài sản khá lớn, để vừa nuôi vợ và 2 con, vừa nuôi bồ và con riêng, lại chu cấp cho bồ nào là nhà chung cư cao cấp, xe ô tô, học trường quốc tế… hay không? Anh tôi đâu phải siêu nhân. Thực ra là sau 9 năm cặp kè không danh phận với anh tôi, cô ta ngày càng ghen tuông điên cuồng khi thấy anh vẫn không chịu bỏ vợ. Cô ta muốn chiếm trọn anh, muốn đường đường là vợ của một người giàu có, thành đạt. Anh tôi nhiều lần khuyên người phụ nữ ấy nên đi lấy chồng vì không thể cho cô ta một danh phận, nhưng cô ta khóc lóc, năn nỉ, kể lể nỗi khổ phải sống cô đơn trong khi chị dâu tôi “có tất cả”. Chị dâu tôi hoàn toàn có quyền được như vậy bởi vì chị là vợ danh chính ngôn thuận, được bố mẹ tôi “đầu đội trầu tay bưng lễ” rước về làm dâu, còn cô ta chẳng là gì đối với gia đình tôi.
Nếu là người phụ nữ có lòng tự trọng, khi biết người đàn ông không chọn mình làm vợ, bố mẹ người ta không đồng ý cưới mình làm dâu thì nên chủ động từ bỏ, đi tìm kiếm một người chồng xứng đáng, việc gì phải sống lén lút, làm nhân tình, vợ bé, vừa vi phạm pháp luật vừa chà đạp lên đạo lý. Anh tôi thì phần vì cả nể, phần vì thương đứa con ngoài giá thú nên không nỡ dứt tình với cô ta. Thực ra anh mệt mỏi vì bị cô ta gây sức ép, đòi hỏi và dọa dẫm chứ chẳng phải vì vợ anh làm khó dễ anh. Chị dâu tôi khi biết chuyện anh có con riêng đã đồng ý để anh chăm lo cho con đến 18 tuổi. Việc mẹ tôi và chị dâu đến nhà cô ta nói chuyện phải trái, không phải là để đánh ghen hay dọa dẫm mà là mẹ muốn đến để nói thẳng rằng cô ta sẽ có điều mà cô ta muốn, đó là tiền của anh tôi và sự chu cấp cho con cô ta đến năm 18 tuổi. Có điều cô ta sẽ không bao giờ trở thành vợ anh tôi, con dâu của gia đình tôi, thậm chí bố mẹ tôi sẽ không ghi tên con cô ta vào gia phả của họ tộc. Đó là cái giá phải trả của người đàn bà ngoại tình.
Sau vụ việc đó thì cô ta càng trở nên điên cuồng và tôi nghĩ đó là lý do cô ta tự viết 2 bài viết trên đây gửi báo. Chắc cô ta muốn gây áp lực để ép chị dâu tôi phải tự nguyện ly hôn, nhường chồng cho cô ta. Nhất là sau bài báo đầu tiên thấy mọi người đều khuyên chị dâu tôi nên ly dị vì hôn nhân không tình yêu với anh tôi. Còn bản thân tôi, gia đình chúng tôi, họ hàng thân thích, bạn bè của anh chị tôi… đều nghĩ rằng chính cô ta mới là người phải tự nguyện rời bỏ anh tôi, trả lại sự bình yên cho gia đình anh ấy. 9 năm đeo đẳng và những gì cô ta nhận được là quá đủ rồi. Chúng tôi đang động viên chị dâu rất nhiều, tôi thật không hiểu tại sao một người vợ hợp pháp, được cả luật pháp và gia đình công nhận lại phải nhún nhường và chịu đựng người đàn bà ngoại tình mặt dày như cô ta. Hay là do luật pháp vẫn còn quá lỏng lẻo và nương nhẹ với những kẻ ngoại tình?
Hằng
Post a Comment