Tôi là tác giả bài viết: "Tôi không cảm nhận tình cảm của chồng". Rất cám ơn các độc giả đã cho tôi lời khuyên, bên cạnh đó tôi nhận được nhiều sự đồng cảm. Nhiều bạn khuyên tôi nên xem chồng muốn gì, thay đổi bản thân để được anh yêu, tâm sự với chồng. Nói thật trước đó tôi còn lên mạng tìm cách nào để chồng yêu mình, làm anh vui. Tâm sự hay nói thẳng thì tôi to nhỏ hay nhắn tin đều có cả, chồng chỉ im lặng hoặc trả lời như đùa "Anh yêu em bằng này này", em giúp anh... đi, anh sẽ yêu em. Việc chủ động hôn chồng, ôm anh thì tôi làm hàng ngày, nũng nịu anh còn bực bội thêm, gạt tôi ra. Tôi hụt hẫng và thấy mình không còn giá trị, có lẽ tôi quá yêu anh nên bỏ quên cái tôi. Đã vậy, tôi còn vô tình phát hiện anh tự xử. Nhấn mạnh lại là tôi rất thực tế, không xem phim Hàn, không dám mơ lãng mạn, tôi cần sự chủ động từ chồng, như là nắm tay hay quàng cổ cũng được. Hôm nay nằm chung, tôi ôm anh, anh quay sang lấy tay quàng qua bụng tôi, không thể tả tôi vui như thế nào. Cái mà tôi phân vân mãi là tình cảm anh dành cho tôi, người cũ thì lâu rồi tôi không bận tâm nữa.
Anh khó hiểu lắm, không biết phải anh khô khan không nữa. Anh không bạn bè, toàn ở xa không thân mấy, bên tôi 24/24 thì lấy đâu ra bồ, nhớ người cũ càng không. Tính anh vô tâm, cực kỳ vô tâm, ích kỷ. Tôi bầu bì nhưng chẳng được cưng, phải tự chạy xe đi làm trong mưa gió khi gần sinh, ít khi anh đỡ đần tôi việc nhà. Sau khi có con anh cũng lấy cớ bận này kia, tôi chăm con đêm hôm cực lắm mà không dám gọi, để anh ngủ (anh rất khó ngủ, ngủ riêng). Tôi sốt cũng tự lau mát, còn bị mắng không biết cách xử lý khi bệnh. Nói chung kể về việc anh vô tâm, không galăng thì nói hoài không hết, tủi thân vô cùng.
Điều mà tôi luôn muốn sống cùng anh là vì anh lo cho con chu đáo, không để nó thiếu thứ gì. Anh rất lo làm ăn, hiếm khi ra ngoài huống chi là đi nhậu nhẹt. Tôi muốn ăn gì hay thích gì là anh mua cho, anh cũng siêng chở mẹ con tôi đi chơi. Nhiều lúc anh như một đứa trẻ dễ thương vô cùng, tôi như bảo mẫu cho anh vậy. Ví dụ như đang ăn anh cảm thấy thiếu gì hay không vừa miệng là tôi lại chạy vào bếp nêm nếm lại, xách đồ nặng hay bị cảm xíu thôi cũng nhăn nhó. Tôi biết không ai hoàn hảo, dù chúng tôi cãi nhau nhiều nhưng ít ra có khoảng thời gian một năm yêu rất đẹp, nhắn tin nói chuyện thâu đêm, đi du lịch. Trước đó vì tính trẻ con, không mạnh mẽ mà tôi đã nói chia tay nhiều lần, anh năn nỉ. Còn tính vô tâm, không có cử chỉ thân mật cũng từ khi yêu rồi, tôi chia tay thì anh lại nói anh yêu tôi, thật sự không thể hiểu nổi. Có phải anh khô khan hay không yêu tôi?
Mai
Post a Comment