Tôi kết hôn với Mai khi cả 2 đều đã ngấp nghé tuổi 30. Do cả 2 đều đã có tuổi nên chúng tôi yêu và cưới trong thời gian rất ngắn, chỉ vỏn vẹn 2 tháng trời.
Tất nhiên, trước lúc đến với nhau, cả tôi và Mai đều trải qua nhiều mối tình trước đó. Khi kết hôn Mai cũng không còn “con gái”, tôi hoàn toàn không để ý tới chuyện này vì tôi không phải mẫu đàn ông cổ hủ, hơn nữa bản thân tôi cũng từng trải qua “chuyện đó” với bạn gái cũ trước đây. Tôi chỉ quan niệm, đã lấy nhau rồi, chuyện quá khứ hãy để là quá khứ, chỉ cần 2 vợ chồng yêu thương, chung thủy và có trách nhiệm với cuộc hôn nhân hiện tại, như vậy là đủ lắm rồi.
Chúng tôi khá hòa hợp về tính cách và quan điểm sống. Ngay cả trong “chuyện đó” cả tôi và Mai đều biết cách làm hài lòng đối phương. Nhiều khi tôi nghĩ, việc chúng tôi từng trải qua trước hôn nhân có khi lại là cái tốt, bởi 2 đứa đều biết cách làm cho bạn đời cảm thấy hài lòng.
Kỷ niệm 1 tháng ngày chúng tôi kết hôn, Mai nấu một bữa cơm với những món ăn 2 chúng tôi cùng thích, rồi cả rượu vang, hoa hồng, cô ấy khiến tôi bất ngờ, cảm động. Chúng tôi dùng bữa trong khung cảnh vô cùng lãng mạn. Ăn xong, tâm lý háo hức cộng với một chút men trong người, cả tôi và Mai tự nhiên quấn với nhau. “Chuyện đó” diễn ra ngay tại sô pha ngoài phòng khách, chưa bao giờ tôi thấy mình hưng phấn đến vậy, chúng tôi dính chặt nhau, trong hơi thở gấp gáp, hòa quyện, bỗng dưng Mai thốt ra “Anh chậm thôi, anh ấy không bao giờ vội vàng như thế…” Tôi chết điếng người, Mai vừa nói cái gì vậy, bao nhiêu háo hức tự nhiên mất hết. Mai cũng bàng hoàng, thoát khỏi cơn say, chắc cô ấy cũng ý thức được mình vừa nói gì.
Tôi bị ám ảnh bởi câu nói của Mai (Ảnh minh họa) |
Cô ấy đẩy tôi ra, mặt cúi gằm, lí nhí nói lời xin lỗi, bảo cô ấy không cố ý, không hiểu sao lại vậy. Tôi điên lắm, thiếu chút nữa cho vợ cái bạt tai, Mai vừa khóc lóc vừa thanh minh: “Anh đừng hiểu lầm em, em không cố ý, cũng không phải em chưa quên người cũ, không hiểu tại sao em thế nữa…” Tôi phải cố lắm mới kiềm chế được cơn ghen đang bốc lên ngùn ngụt. Buổi tối hôm đó tôi và Mai không ngủ chung giường.
Mấy ngày sau, tôi và Mai đã làm lành, tôi không trách cô ấy chuyện tối hôm đó nữa, nhưng “chuyện đó” của chúng tôi thì không còn suôn sẻ như ngày đầu. Tôi biết Mai luôn cố gắng để bù đắp lại cho tôi, nhưng cứ hễ gần vợ là trong đầu tôi lại nhớ đến câu Mai nói, bao nhiêu cảm hứng lại tiêu tan.
Giờ tôi không biết phải làm thế nào để quên chuyện đó, nếu cứ thế này tôi e rằng hạnh phúc của chúng tôi sẽ bị đe dọa mất. Tôi đang cần lắm một lời khuyên của mọi người, ai có thể giúp tôi không?
Post a Comment