Tôi 28 tuổi, có 2 con trai gái đủ cả. Vợ chồng đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn. Tôi rất trống rỗng, mất thăng bằng trong cuộc sống, không biết con đường phía trước là gì. Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, là con út, từ bé đã nhận được mọi thứ tốt đẹp nhất của gia đình. Lên cấp 3, tôi học trường chuyên tỉnh, đỗ đại học. Học xong tôi lấy chồng gần nhà, ai cũng nghĩ số tôi sướng. Tôi sinh 2 con liền nhau, bỏ lỡ nhiều cơ hội việc làm. Khi con gái được một tuổi, tôi cũng xin được việc hành chính văn phòng. Vợ chồng tôi sống không hạnh phúc, chồng không yêu tôi, giờ chúng tôi trong quá trình ly hôn.
Tôi và con gái về nhà bố mẹ đẻ tôi ở gần nửa năm nay rồi. Hàng ngày tôi đi làm cả đi và về gần 80km. Nỗi vất vả về thể chất cũng không làm cho tôi vơi bớt nỗi khổ về tinh thần, vừa nhớ con trai, vừa thương cả 2 đứa con thiếu tình cảm của bố mẹ. Còn một lý do hành hạ tinh thần tôi nữa là chồng sống quá sung sướng, anh sống trong căn nhà 5 tầng ở Hà Nội, hàng tháng kiếm được 70 đến 100 triệu. Tôi và con gái ra đi tay trắng, với một người chồng quá thông minh và túc trí đa mưu thì mọi tài sản trong quá trình chung sống với tôi anh đều để tên bố mẹ mình.
Tôi không muốn nói nhiều về người chồng đáng sợ đó, chỉ biết tim mình rất đau đớn khi nghĩ về anh, người đàn ông làm chồng mình gần 6 năm qua. Từ lúc con gái theo tôi về nhà ông bà ngoại, anh không hề cho con đồng nào. Con trai ở với bố, nhớ con tôi vẫn đón con về chơi với em. Tôi tự áp dụng nhiều liệu pháp để tinh thần mình dịu lại, luôn tự nhủ phải buông bỏ nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm giác tồi tệ. Là người được nhận mọi sự tốt đẹp của gia đình từ bé, được kỳ vọng rất nhiều nhưng nay tôi lại là gánh nặng của bố mẹ, của anh chị. Mẹ vì nghĩ chuyện của tôi mà suy sụp đi rất nhiều. Hàng ngày tôi đi làm xa gần 100 cây số chỉ bởi một động lực duy nhất là con gái bé bỏng. Nhiều lúc nghĩ tới chồng và gia đình nhà chồng tôi không thở nổi vì uất nhưng lại ôm con thơ vào lòng cho dịu đi. Những ngày gần đây, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng, chỉ muốn nằm một chỗ, ngủ một giấc dài không bao giờ tỉnh dậy. Tôi phải làm sao để vượt qua cú sốc này đây? Tôi cảm thấy mình rã rời, bế tắc.
Chi
Post a Comment