Tôi có công việc ổn định, ngoại hình khá xinh đẹp và cao ráo, gia đình có điều kiện và luôn yêu thương tôi hết mực.
Tuy nhiên nhà tôi khá neo người, bố mất sớm, chỉ còn mẹ và hai chị em. Anh 34 tuổi, gia đình gốc Bắc, có ông bà và bố mẹ là người gốc Hà Nội. Anh đi du học và đang định cư ở Mỹ. Chúng tôi đã có một thời gian tìm hiểu nghiêm túc và hiện tại yêu xa. Quê chúng tôi xa nhau, nếu quyết định lấy anh thì tôi sẽ theo anh định cư.
Xét về mặt tính cách, chúng tôi rất hợp nhau. Anh thương tôi, lo lắng quan tâm từ những điều nhỏ nhất. Đến giờ tôi vẫn cảm nhận anh là người đàn ông trưởng thành và ấm áp. Giữa chúng tôi không có nhiều cãi vã, nếu có thì cũng xuất phát từ phía tôi, lâu lâu tôi hay khó chiều và nóng nảy, còn anh luôn kiên nhẫn và nhẹ nhàng, vì thế mọi chuyện được giải quyết rất nhanh.
Mọi chuyện khá êm đềm cho đến hôm nay, chúng tôi tranh cãi gay gắt về chuyện lấy chồng, làm dâu, đón Tết. Trong lúc tôi kể chuyện đón giao thừa thì anh nói sau này sẽ phải đón giao thừa ở nhà anh, luôn luôn là như vậy; sau đó khoảng mùng 2 hay một ngày nào khác anh mới đưa tôi về bên ngoại. Lúc đó tôi không nói gì nhiều, chỉ trả lời: "Không được, em muốn 50-50". Bởi nếu chúng tôi sinh sống ở nước ngoài thì không phải lúc nào cũng có thể về Việt Nam ăn tết được. Rồi chúng tôi đi sâu hơn về vấn đề này và quan điểm của hai người như sau:
Quan điểm của anh là đã lấy chồng thì phải theo nhà chồng, giao thừa phải đón với nhà chồng, không được cãi vì đó là quy định của thế giới này, đó là điều cơ bản của một người vợ. Tôi hỏi lại anh: "Lúc nào cũng phải vậy hả, không được đón giao thừa ở nhà em hay sao anh?". Anh nói còn tùy, nhưng em phải có tâm lý là nhà chồng giờ là nhà em, giống như em đã đổi họ vậy. Đó là lý do vì sao ở nước ngoài, sau khi cưới thì người vợ đổi sang họ chồng và điều đó là quy luật chứ không có gì bất bình đẳng hết. Tôi cố hỏi lại: "Còn tùy nghĩa là như thế nào"? Anh giải thích: "Giống như nhiều năm đón giao thừa với gia đình, lâu lâu một năm đi đón giao thừa riêng cũng được".
Còn quan điểm của tôi: Tôi nói nếu lấy chồng tất nhiên tôi sẽ quý trọng và đối xử với gia đình chồng như nhà mình, lúc nào cũng ngang nhau trong mọi việc và việc ăn tết cũng vậy. Nếu năm nay ăn tết ở bên nội thì năm sau ăn tết ở bên ngoại. Anh nghĩ việc đón giao thừa với gia đình anh là quan trọng thì với gia đình tôi cũng vậy, nhất là khi mẹ tôi chỉ có một mình và không có con trai. Anh phản biện lại rằng không cấm tôi bỏ bê gia đình nhưng khi đã theo chồng thì cái gì cũng phải là nhà chồng trước, phải ưu tiên.
Anh nhắc tôi phải coi nhà chồng như nhà mình nhưng khi tôi hỏi lại: " Vậy anh có coi nhà vợ là nhà mình không" thì anh bảo coi nhà vợ là nhà vợ. Tôi thấy điều này là vô lý và nói anh gia trưởng, phong kiến mới có sự áp đặt như vậy. Anh nhắc nhiều lần về vấn đề đổi họ ở nước ngoài nhưng chưa bắt tôi đổi họ đã là may rồi. Nam nữ không bao giờ có chuyện như nhau, mà là phân quyền mỗi người một chức năng, nhiệm vụ. Do đó, nếu tôi lấy chồng thì phải theo chồng và trọng bên chồng.
Về việc quý trọng gia đình chồng, tôi thấy đúng, đó là lễ nghĩa phải có và tôi tự tin mình là người hiểu chuyện, biết điều nên không ý kiến việc này. Tuy nhiên khi tôi đặt câu hỏi cho anh là có đồng ý 50-50 không thì anh bảo không cấm nhưng phải xin phép bố mẹ chồng, thưa gửi đàng hoàng chứ không phải chia ra giống như tôi, không có kiểu mặc nhiên 50-50 mạnh ai nấy làm, đi đâu thì phải báo, phải xin. Còn nếu không nói gì thì mặc nhiên là phải theo gia đình chồng, đón giao thừa với nhà chồng.
Anh giải thích thêm rằng không cấm tôi về bên ngoại ăn tết mà là xin phép bố mẹ chồng cho có phép tắc. Phải nói năng thưa gửi đàng hoàng, lỡ như nhà chồng đưa ra ý kiến thì phải nghe theo, lỡ như nhà chồng khuyên: "Con ơi ở lại tết này đi" thì tôi không được tự tiện bỏ đi, như thế là vô pháp vô thiên, không phải muốn làm gì thì làm.
Tôi nhắc lại với anh, ở đây chưa bàn tới sự xin phép hay thưa gửi với nhà chồng, mà ngay từ ban đầu anh nói phải đón giao thừa ở nhà anh. Sau đó vì sự đấu tranh của tôi mà anh lại lái vấn đề này qua chuyện phải xin phép. Cuối cùng vì quan điểm trái ngược nên anh nói thất vọng về tôi, bảo tôi suy nghĩ thêm và hỏi ý kiến mọi người, bởi tất cả những điều anh nói là cơ bản của một người vợ cần có.
Điều anh muốn ở tôi chỉ đơn giản là nếu lấy chồng thì chấp nhận theo chồng. Riêng tôi cũng cảm thấy không phù hợp với quan điểm này, cảm giác anh ấy gia trưởng. Mong mọi người chia sẻ.
Mai
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment