Tôi đã gửi tâm sự của mình lên chuyên mục cách đây mấy tháng sau khi phát hiện ra chồng chat chit trò chuyện với gái gọi. Thời điểm xảy ra chỉ sau sinh nhật của tôi mấy ngày. Tôi đã rất sốc, buồn và thất vọng bởi từ lâu anh không quan tâm hỏi han chúc mừng hay quà cáp gì cho vợ vào bất cứ dịp lễ gì. Tôi mặc nhiên chấp nhận rằng tính cách của chồng là như thế nên không đòi hỏi gì mặc dù bản thân luôn cố gắng quan tâm và chăm chút cho anh. Thế mà anh có thể vô tâm đến mức đi quan tâm hỏi han gái, lờ đi cả sinh nhật vợ. Sau đó vợ chồng đã nói chuyện với nhau nhưng anh phủ nhận tất cả, bảo rằng chỉ chat chit vớ vẩn cho vui, rằng không có chuyện gì xảy ra cả. Tôi đã rất buồn nhưng vẫn cố gắng cho qua, vui vẻ trở lại với anh.

Hai tháng sau, trải qua một chuyến anh đi về quê 2-3 ngày, tôi mở máy của anh ra và phát hiện anh chat sex, hẹn hò, nói lời nhớ thương với một người khác. Khỏi phải nói tôi đã đau khổ như thế nào. Giai đoạn đó tôi vẫn còn yếu do mệt mỏi, stress từ chuyện lần trước của anh nên bị ốm kéo dài mãi chưa khỏi hẳn. Tôi đã đưa máy chỉ cho anh thấy những gì anh với người kia trao đổi, sau đấy bỏ đi ra khỏi nhà do quá u uất và đau buồn. Hôm đấy trời rất lạnh, tôi biết là sức khỏe mình sẽ bị ảnh hưởng khi đi ra khỏi nhà vào thời gian muộn và trời lạnh như thế (sau chuyện lần trước tôi đã tự rút kinh nghiệm và quyết định chăm lo cho sức khỏe của mình nhiều hơn để có thể tự lo cho mình và con nếu vợ chồng phải chia tay). Thực sự lúc đó tôi không muốn ở chung nhà với anh hay đối mặt với sự lừa dối của anh nữa. Tôi đã đi lang thang trong đêm rất lâu, cảm thấy vô vọng và mất phương hướng nhưng cuối cùng vẫn quay về nhà bởi lo cho con tỉnh dậy không thấy mẹ sẽ hoảng sợ mà khóc. Tôi đã ước mong giá như có ai đấy có thể giúp mình được sáng suốt và tìm được lối ra, nhưng trong thâm tâm tôi cũng biết chỉ có bản thân mới tìm được đường đi cho mình mà thôi.

Ngay sáng hôm sau và nhiều hôm sau đấy nữa chúng tôi đã ngồi lại nói chuyện với nhau và nói về chuyện ly hôn. Anh như lần trước lại phủ nhận mọi chuyện và nói chỉ là trò chuyện vớ vẩn, rằng đấy là cuộc sống ảo chứ không phải thật, anh là người sống có trách nhiệm nên không đi lăng nhăng bên ngoài. Rằng tôi đang làm quá mọi chuyện dù việc trao đổi qua lại giữa anh với người kia đã bắt đầu được nhiều năm, cùng thời điểm anh quen biết, qua lại và lấy tôi.

Anh đổ hết mọi trách nhiệm và tội lỗi lên tôi, rằng tôi chưa đủ quan tâm tới anh, rằng khi về quê anh gọi điện thì tôi không nghe máy, rằng người thân tôi ở cùng nhà nên làm anh bí bức, không được tự do. Vậy tôi đã làm gì, tôi đã chẳng phải đi làm, quán xuyến việc nhà và chăm sóc cho con mà không hề có sự san sẻ hay giúp đỡ từ anh sao? Anh đã bao giờ chủ động san sẻ hay chí ít có một lời động viên tôi đâu, anh lấy quyền gì để đòi hỏi tôi phải thế này thế nọ, hay vì người thân tôi ở cùng làm anh bí bức khó chịu nên xả hết mọi bức xúc lên tôi, hay muốn làm tôi tổn thương thế nào cũng được?

Lại vài tháng trôi qua, tôi vì thương con và vẫn còn tình cảm với anh dù đã bị sứt mẻ ít nhiều nên cố gắng lờ đi, cố gắng vui vẻ trở lại. Thực tế tôi đã bị tổn thương quá lớn, tim vẫn nhói đau và nước mắt cứ rơi mỗi khi thoáng nghĩ về những chuyện đã xảy ra hoặc những sự kiện, hình ảnh gợi nhớ tới chuyện đấy. Tôi thực sự vẫn còn rất đau lòng. Người ta bảo, thời gian sẽ làm nguôi ngoai mọi nỗi đau nhưng liệu có bao giờ tôi có thể quên được chuyện này. Vì tôi chưa đủ cố gắng? Liệu tôi có nên tha thứ và cố gắng quên hết, đặt lại niềm tin và yêu thương nơi anh để rồi một thời gian sau lại phát hiện ra anh làm những chuyện còn tồi tệ hơn, tổn thương tôi hơn nữa?

Đã có nhưng lúc trong đầu tôi lởn vởn những ý nghĩ rằng mình phải làm điều tương tự với anh như anh đã làm với tôi, để anh cảm nhận được nỗi đau, những tổn thương tôi đã và đang trải qua. Có những lúc tôi trở nên căm ghét anh đến nỗi muốn được trả đũa, để anh hiểu cảm giác bị lừa dối là như thế nào. Nhưng tôi là người được ăn học tử tế, biết tôn trọng phẩm giá của mình, hơn nữa còn có con gái bé bỏng của tôi, tôi không muốn con lớn lên thất vọng về mẹ mình hay có cái nhìn tiêu cực về cuộc đời.

Các bạn thân mến, tôi vẫn còn bế tắc trong cuộc hôn nhân của mình nhưng tâm sự lên đây với hy vọng những người vợ sẽ đọc được và tự tìm cách xây đắp tình yêu, gìn giữ hạnh phúc của mình. Đừng bao giờ đặt trọn 100% niềm tin vào chồng mình mà nên cảnh giác bởi thời buổi mạng xã hội và phương tiện thông tin phát triển quá dễ dàng để tìm được đối tượng và lừa dối nhau, sau tất cả ta chỉ có thể trông cậy vào bản thân mình mà thôi.

Các ông chồng hãy suy nghĩ kỹ trước khi có ý định lừa dối vợ bởi tổn thương một khi các anh đã gây ra sẽ không bao giờ có thể xóa nhòa, niềm tin đã mất không biết bao giờ mới gây dựng lại được. Có bạn bảo đời sống vợ chồng của chúng tôi có vấn đề nhưng không hẳn là như vậy, bởi tôi có tư tưởng cởi mở và chiều chồng, có chăng là chồng tôi có quá nhiều thời gian nên đắm chìm vào các trang web chào mời với hình ảnh khêu gợi, phim cấp 3 mà mụ mị và có những hành động ngu ngốc làm tổn thương tôi.

Dung

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top