Cuối cùng thì anh tôi đã có người yêu trong sự mong đợi của bố mẹ từ bấy lâu nay bởi anh đã 30 rồi. Trước khi cưới, chi dâu tương lai tỏ ra là một người mau mồm mau miệng, hoạt bát và đảm đang khi cùng mẹ tôi làm cơm cho lần đầu tiên ra mắt. Gia đình tôi đã cùng nhau trò chuyện rất vui vẻ và hạnh phúc cho tới một ngày... chị bắt đầu chính thức trở thành thành viên trong gia đình tôi. Chị thay đổi 180 độ, ít nói, lầm lỳ và chẳng hề đoái hoài tới chuyện cơm nước nữa, dù chị có đi làm về trước mọi người. Anh trai tôi thì nói chị đang bầu nên trở nên như vậy. Rồi đến bữa vẫn được bố mẹ tôi gọi xuống ăn cơm. Tôi nghĩ có lẽ chị cố tình làm vậy để bố mẹ tôi ghét với mong muốn ra ở riêng. Chị nói với chồng là bố mẹ tôi khó tính và ngỏ ý muốn ra ngoài ở riêng. Lấy nhau được gần 2 tháng nhưng số ngày anh chị tôi ở nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay vì chị về nhà mẹ đẻ suốt cho thoải mái. Nhà chị và nhà tôi cách nhau khoảng 4 km.
Rồi một tối, anh nói chuyện riêng với bố mẹ xin cho vợ anh về nhà ở hẳn vì chị không thích sống ở đây, không thể làm dâu được, dẫu anh có bị người đời nói như thế nào cũng chấp nhận bởi đã quá yêu vợ. Anh mong bố mẹ tôi hiểu cho. Anh bảo vợ đang bầu đi làm rất mệt mỏi, về nhà tôi thì luôn âu sầu nên anh đau lòng và không thể làm khác hơn. Bố mẹ tôi 60 tuổi rồi, thấy anh như vậy nên cũng đành đồng ý. Tối hôm đó anh chị sắp đồ rồi đi về thẳng, chị tôi cũng không thèm chào mẹ lấy một câu. Bà cảm thấy rất ân hận khi số phận đã sắp đặt chị đến làm dâu và lấy đi cả người con trai mà bà hết mực yêu thương.
Hàng xóm nói mỉa mẹ rằng sinh ra con trai nhưng sao lại ngốc nghếch để con trai đi phụng dưỡng mẹ vợ. Tôi có nói là mẹ đừng nghe lời họ vì họ chỉ đổ thêm dầu và khiến mẹ suy nghĩ thêm thôi. Không khí gia đình tôi trở nên ảm đạm, tôi hiểu được bố mẹ đang rất đau lòng. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho chị và mẹ của chị, vì bà ta đã đạt được mục đích, khiến gia đình tôi ly tan.
Hồng
Post a Comment