Tôi 28 tuổi, có việc làm ổn định với mức thu nhập khá. Tôi từng trải qua 2 mối tình khá sâu đậm nhưng cũng tan vỡ vì những khác biệt trong quan điểm sống. Rồi tôi gặp được em. Em 23 tuổi, là giáo viên dạy tiếng Anh ở trung tâm tôi theo học. Ấn tượng đầu tiên của tôi là em rất giỏi so với bạn bè đồng trang lứa. Em mới 23 tuổi nhưng đã có kinh nghiệm đi dạy được vài năm, không còn xin tiền của gia đình từ năm 2 đại học, dù em là con út và rất được cưng chiều, gia đình cũng khá giả. Dần dần, tôi càng bị cuốn hút bởi sự tự tin và năng động của em. Tôi quyết định tìm hiểu em kỹ hơn và phải mất 6 tháng tán tỉnh em mới đồng ý làm bạn gái tôi.
Thời gian ở bên em quả thật tôi rất vui. Em không bao giờ đòi hỏi tôi phải nhớ những ngày kỷ niệm hay phải mua quà cho em vào những ngày lễ. Em bảo những thứ quà cáp linh tinh ấy em dư sức tự mua được cho mình, em bảo tôi thật lòng với em là được rồi. Những lúc tôi bận công việc hay bận đi tiếp khách mà quên mất thời gian dành cho em, em cũng không trách nửa lời, luôn thông cảm. Tôi vô cùng nghiêm túc khi quen em, bản thân cũng là con duy nhất trong gia đình nên bố mẹ hối thúc chuyện lập gia đình. Tôi dự định sẽ thu xếp vài ngày để dẫn em về gặp gia đình và họ hàng. Em chưa bao giờ chủ động kể cho tôi nghe về chuyện quá khứ, còn tôi luôn thành thật kể hết cho em nghe, từ chuyện tôi từng yêu bao nhiêu người cho tới lý do vì sao những cuộc tình này tan vỡ, tôi không giấu gì em.
Tôi muốn biết em từng yêu bao nhiêu người, em chỉ bảo lâu lắm rồi, không muốn nhắc tới nữa, mong tôi tôn trọng và đừng nhắc lại. Tôi cứ gặng hỏi mãi, em mới nói từng yêu khá nhiều người. Mối tình đầu của em là 3 năm cấp 3. Theo lời em kể thì đây là mối tình trong sáng nhất nhưng phải chia tay vì bị gia đình người bạn trai kia cấm cản. Mối tình thứ 2 bắt đầu lúc em lên đại học, chỉ kéo dài được 2 năm thì phải chia tay vì em bị người kia phản bội. Em kể đây là mối tình làm em đau khổ nhiều nhất vì thời điểm đó luôn hạ mình níu kéo người bạn trai kia quay lại. Rồi em phát hiện trong lúc níu kéo thì anh ta đã công khai qua lại với người khác, bạn gái mới của anh ta thậm chí còn gửi ảnh và clip giường chiếu của họ cho em coi. Em kể rằng sau khi chia tay người này, em liên tục đi tìm hiểu và tán tỉnh người khác, có lúc em trải qua những mối quan hệ không rõ ràng với một lúc 5, 6 người, may mắn là em đã kịp dừng lại nên không có hậu quả gì nghiêm trọng xảy ra.
Rồi em yêu thêm một người nữa nhưng chỉ được một năm lại tan vỡ vì anh ta đi du học và cũng có bạn gái mới ở nước ngoài. Tôi luôn nghĩ rằng vì em là con út sống trong một gia đình khá giả và lại rất được cưng chiều, em sẽ là một người con gái ngoan hiền nhưng quá khứ đó làm tôi sốc.
Vài ngày sau, tôi quyết định nói lời chia tay em chỉ sau 2 tháng chính thức yêu nhau. Em hỏi tôi đang yên đang lành, lý do vì sao lại chia tay. Tôi chỉ đáp ngắn gọn là cảm thấy em không hợp nữa. Em cũng không nói gì thêm, chỉ bảo hy vọng tôi suy nghĩ kỹ trước khi quyết định chia tay vì em không có thói quen quay lại với người yêu cũ. Sau đấy, do không kìm chế được cảm xúc, tôi đã mắng em khá nặng lời. Tôi bảo không đời nào đi yêu loại con gái như em, không có ai là người đàng hoàng mà chỉ mới 23 tuổi lại yêu quá nhiều người như thế. Tôi liên tục mắng nhiếc em, bảo rằng loại con gái như em không xứng, rằng em đã làm lãng phí quá nhiều thời gian và công sức của tôi. Tôi còn bảo em lừa gạt, em không hề ngoan hiền như tôi tưởng.
Mặc kệ những lời mắng nhiếc của tôi, em không hề nói thêm một lời, không phản kháng cũng không thanh minh mà chỉ đồng ý chia tay. Sau đó, tôi tưởng rằng bị nói nặng lời như thế em sẽ rất đau khổ và suy sụp nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Trên trang cá nhân của em không hề có bất kỳ lời lẽ nào trách móc tôi, cũng không có biểu hiện gì cho thấy là em đang đau khổ. Em luôn đăng hình đi ăn, đi chơi với bạn bè, đăng hình đi làm, hình như em vẫn rất vui vẻ. Tôi vẫn gặp em ở trung tâm, em đi dạy nhưng những lúc thấy tôi em không hề chào và coi như chưa từng quen biết.
Từ ngày chia tay, tôi thấy trống vắng trong lòng, không có ai để kể những chuyện vui buồn trong công việc. Không kìm lòng được, tôi nhắn tin hỏi thăm, em chỉ trả lời cộc lốc. Tôi hỏi em có buồn hay không và cũng xin lỗi vì ngày ấy đã nặng lời với em, em chỉ trả lời ngắn gọn: “Quen rồi, với anh cũng không đáng để em buồn”. Đọc dòng này tôi thấy vô cùng đau lòng.
Vốn dĩ tôi muốn em quay về để có thể bù đắp những tổn thương tôi đã gây ra, nhưng tôi đoán với cá tính của em thì sẽ không có chuyện đó xảy ra. Đáng lẽ ngày ấy tôi nên thông cảm và bỏ qua cho quá khứ của em, nhưng tôi quá ích kỷ và đã làm tổn thương em. Em bị tổn thương rất nhiều trong quá khứ, vì thế nên giờ em mới mạnh mẽ như vậy. Tôi thấy thật sự nhớ em, nhưng làm cách nào để em đồng ý quay lại để tôi có thể bù đắp? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Hưng
Độc giả gọi điện tâm sự với biên tập viên theo số 02873008899 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính). Các chia sẻ của bạn sẽ được đăng tải trên Tâm sự.
Post a Comment