Gửi em, người vợ đầu tiên của anh!
Khi viết những dòng này lòng anh rối bời, không biết nói gì, làm gì. Con tim anh muốn giữ em lại cho hạnh phúc gia đình, cho con và cho tình yêu của anh vẫn còn với em, nhưng lý trí không cho phép anh làm điều đó. Em tàn ác, nhẫn tâm với anh quá. Cuộc đời này sao anh nhiều bất công? Nhớ lại những lỗi lầm trước đây, những vui buồn, hạnh phúc mình đã có, lòng anh quặn thắt lại, đau từng cơn, tự hỏi tại sao mình phải chịu những điều như thế này. Anh không đổ lỗi cho ai, không muốn phán xét thế này thế kia nhưng dằn vặt quá. Vẫn biết nói gì với em giờ này cũng vô nghĩa nhưng khói thuốc cứ cay trong cổ họng, tim anh như có ai giày xéo. Có lẽ em là người phụ nữ của những người đàn ông khác, không phải là người phụ nữ của anh. Muốn nói ra, nói ra càng nhiều và cũng nói rất nhiều nhưng sao nó vẫn còn chưa thể diễn tả hết. Em sẵn sàng ngã vào lòng bất kỳ người đàn ông nào, lên giường với bất cứ ai.
Nhớ lại thời gian đầu khi em còn ở nhà trông con, không có nhiều mối quan hệ xã hội; lúc vợ chồng có vấn đề phiền muộn em đã ngoại tình với người đàn ông khác. Dù có hàng ngàn lý do anh cũng không cho phép một người phụ nữ chung thủy làm điều này. Em lừa dối anh, lừa dối người khác, để đến mức anh ta khủng bố tinh thần em, dọa chặn đường đánh em, sang nhà mình gây lớn chuyện, dọa tung những bức hình trên giường của em và anh ta lên mạng. Anh thấy em lúc đó đáng thương hơn đáng giận. Anh đã bình tĩnh hướng dẫn, hỗ trợ em đối phó với họ để em không bị đánh, không bị mất mặt, không còn khủng hoảng. Anh đã tha thứ cho em mặc dù vợ chồng mình cũng ra tòa ly dị ngay lúc đó. Anh muốn em có thời gian để thử thách như em đã hứa sẽ sống vì anh, vì con sau này. Thế nhưng em suốt ngày nói chúng mình chưa đăng ký kết hôn lại là em thiệt thòi, anh không cho em danh phận. Sau này anh lại biết trong thời gian này em lại nói lời yêu đương với người đàn ông khác. Lúc nào em cũng làm ra vẻ đáng thương để nói chuyện với những người đàn ông, có nhiều lần anh thấy em như người đang thất tình, buồn chán. Em sẵn sàng để ngỏ ý định trong lời nói, hành động cho những người đàn ông khác đến gần em.
Em tiếp tục ngoại tình, dù mình không có đăng ký kết hôn nhưng anh đã tha thứ, cho em cơ hội để mình vẫn sống chung như vợ chồng, cho em sửa sai, làm lại với gia đình. Em vẫn "ngựa quen đường cũ", lần thứ 3 theo như anh biết và có bằng chứng. Anh cũng không biết còn lần nào khác mà mình không biết không. Lần này, em lên giường nhiều lần với người đàn ông mới quen 3 tháng. Theo những gì chúng mình đã trải lòng lần cuối thì em quan hệ với họ để thử xem họ có dám đăng ký kết hôn với em không? Bởi anh không cho em được điều đó.
Em lại nói với họ là em đã ly dị 5 năm và anh đã có bạn gái. Em còn dựng lên nhiều chuyện không thật để nói xấu về anh với họ. Sao em nhẫn tâm và tàn độc vậy?
Anh đã trải lòng, khóc với em, cảm thấy bất lực, không thể làm gì dù muốn gia đình vẫn hạnh phúc. Nhưng để hàn gắn lại là không thể vì tình yêu của em dành cho anh đã hết rồi. Khi sống chung anh cảm nhận được có điều không hay về em. Anh từng nói nếu không còn yêu hãy buông anh ra và chuyển ra ngoài sống riêng, lúc đó em sẽ được tự do, thoải mái quen đàn ông khác. Em không làm điều đó, lại đi ngoại tình sau lưng anh dù vẫn còn sống chung. Em bỏ bê nhà cửa, con cái; anh phải vừa lo gây dựng sự nghiệp trong giai đoạn đầu khó khăn trăm bề, vừa lo cho con. Thế mà vẫn chưa đủ với em. Giờ nghĩ lại thời gian em ngoại tình với người thứ 3, khi về nhà em đều tỏ ra bực dọc, tức tối dù chỉ là chuyện nhỏ nhất như chưa rửa chén, chưa mang đồ giặt lên lầu cho em phơi, hay nồi cháo em nấu chưa ăn hết vẫn để đó.
Anh hiểu do em có tình yêu mới. Em luôn nhắn tin qua lại dùng lời lẽ ngọt ngào, vợ vợ chồng chồng với họ, thể hiện những quan tâm, chăm sóc, yêu đương như những cặp tình nhân khác với họ. Mặc dù bên cạnh em vẫn còn anh, còn con. Em còn hứa hẹn sang năm sẽ cùng cưới nhau với họ, xin phép họ được làm những điều em muốn, xin phép họ để đi chơi với anh. Cuộc đời anh sao đen quá. Giờ đây sau khi cả 2 đã trải lòng với nhau và anh quyết định để em ra đi, trong thời gian chuẩn bị em vẫn thản nhiên, vui vẻ. Mặc dù thấy em vui là anh vui nhưng sao lòng anh cứ quặn đau từng cơn, thương nhất con.
Chúc em hạnh phúc. Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chia tay tại thời điểm này. Hy vọng em sẽ sống tốt, chúng mình cùng nhau lo cho con, để nó vẫn còn sự chăm sóc của mẹ và sự dạy dỗ của cha. Anh sẽ vẫn giữ thể diện cho em, sẽ không nói chuyện của em với gia đình 2 bên hay với bất cứ người nào, để em có thể lui tới chăm sóc con, để sau này con vẫn nhìn em là một người mẹ tốt. Việc này là một điều rất khó khăn với anh nên anh muốn là người ẩn danh để gửi tâm sự lên mạng, để những người xa lạ khác có thể nghe và chia sẻ. Lời cuối cùng gửi em: “Đời người ngắn ngủi lắm, sống nên chung thủy, yêu thương, chân thành với nhau. Đừng bao giờ lừa dối và lên giường với nhiều người cùng một lúc. Cuộc đời có nhân quả. Không phải ai cũng đủ vị tha và bình tĩnh để chấp nhận giống như anh đâu”.
Nghiệp
Post a Comment