Tôi 26 tuổi, nhà thuần nông, làm việc tại Sài Gòn cho công ty Đài Loan, có ngoại ngữ, thu nhập khá, buôn bán tăng thu nhập. Anh hơn tôi 3 tuổi, làm nhà nước, gia đình công chức, công việc ổn định. Tuổi này chúng tôi bắt đầu tính tới việc lâu dài, quen nhau vài năm nên đủ hiểu và chọn nhau. Tuy nhiên tình yêu có đẹp cũng không vượt qua được rào cản từ định kiến gia đình. Cha mẹ anh ngăn cản vì hoàn cảnh nhà tôi nghèo, mà nói là nghèo chứ nhà tôi cũng đủ ăn đủ để, có thể kinh tế không bằng nhà anh. Ngoài ra mẹ anh còn chê tôi lùn và xấu dù tôi cao 1m55 và được mọi người khách quan đánh giá là mặt phúc hậu. Thêm nữa mẹ anh còn chê nhà tôi xa, 2 nhà cách nhau 3 tiếng xe máy; vì không hợp tuổi. Nhà anh nói ra nói vào những câu không tốt về tôi trong khi bản thân không hiểu nguyên nhân tại sao. Tôi chưa một lần gặp gia đình anh, chỉ gặp anh chị họ một lần.
Không riêng tôi, mẹ anh đã phản đối người trước và bạn gái của em trai anh, lý do thấy không ưng. Anh không bảo vệ được tôi trước gia đình, không làm chỗ dựa cho tôi lúc sóng gió, chưa đấu tranh cho tình yêu này. Thôi thì chúc phúc cho nhau, về một ngôi nhà không ai chào đón mình cuộc sống sẽ ngột ngạt lắm, sẽ khó đối xử tốt với nhau. Tôi viết chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình, cũng mong các gia đình đừng câu nệ quá chuyện môn đăng hộ đối để làm khổ con cái, sống với nhau hạnh phúc là đủ, tiền nhiều quá đôi khi lại không tốt. Mong được mọi người chia sẻ.
Lam
Độc giả gọi điện chia sẻ tâm sự với biên tập viên theo số 02473002222 - máy lẻ 4529 (trong giờ hành chính)
Post a Comment