Tôi từng có vợ, hai con gái, giờ có bạn gái. Cách đây gần ba năm tôi và vợ ly hôn cho dù tôi không muốn vì những lý do không thể hàn gắn gia đình được và sau đó tôi yêu bạn gái hiện nay. Tôi làm việc tại một ngân hàng ở Hà Nội nhưng hay vào Sài Gòn công tác nên quen và quý mến một đồng nghiệp. Em cũng không may mắn, chồng mất trong một tai nạn giao thông để lại cậu con trai chưa được một tuổi, cho đến nay con trai em đã gần sáu tuổi. Sau một thời gian quen biết, chúng tôi đã đi đến một tình yêu và rất hạnh phúc sau đó. Vì thích em và cũng để quên đi những cảm xúc buồn sau ly hôn nên sau vài tháng chúng tôi chính thức yêu nhau. Tôi đã chuyển hẳn vào Sài Gòn làm việc và mua một căn hộ chung cư với ý định chung sống với em đàng hoàng, lâu dài.

Trong thời gian yêu, chúng tôi có những năm tháng hết sức ngọt ngào và lãng mạn, em đã ra Hà Nội vào hai dịp sau tết gặp gia đình tôi cũng như để đi chơi, tìm hiểu thêm cuộc sống ngoài Hà Nội và một số địa danh ngoài Bắc, trong đó có một lần con trai em ra cùng. Tôi rất yêu con trai em (cháu đáng yêu), thật lòng chăm sóc cháu mỗi khi gần gũi, từ việc cho đi chơi, tắm rửa cho cháu, chăm sóc cháu khi bị ốm, nấu những món ăn cháu thích, đặc biệt cháu rất thích uống nước chanh đá tôi pha (có chút bí quyết), kể những câu chuyện cháu thích trước khi đi ngủ. Thú thật trước đây có một số việc như thế này tôi không làm được cho hai con gái vì nhà luôn có người giúp việc. Giữa tôi và cháu đã có những tình cảm thân thiết và cháu gọi tôi bằng bố.

Chúng tôi yêu nhau cho đến giờ đã hơn hai năm, tuy nhiên chưa đi đến hôn nhân do em tin lời thầy bói là phải đến năm tới mới có thể cưới được. Tuy nhiên thời gian gần đây chúng tôi cũng có những vấn đề do cách ứng xử và lời nói không khéo léo của tôi đối với mẹ con em. Đối với em thì con trai là tất cả, tôi biết điều đó nhưng không phải làm mọi cách để em hài lòng, tôi không thể ngọt ngào hoặc chiều con trai em mỗi khi cháu hư hoặc vòi vĩnh.

Có lần tôi đưa cháu vào siêu thị mua đồ, cháu đòi mua đồ chơi nhưng tôi không mua vì loại đồ chơi đó cháu đã có nhiều. Về nhà cháu kể với mẹ và so sánh tôi với anh rể em, em có vẻ trách tôi (từ khi chồng em mất thì do hoàn cảnh gia đình, em để con trai đến ở nhà chị gái và anh rể. Anh rể em rất quý và chiều cháu, coi cháu như con và có ý định nhận làm con nuôi nữa). Thực ra tôi vẫn đi cùng em và cháu để mua cho cháu những đồ chơi cháu thích, có ý nghĩa khi có dịp như trung thu, Noel, sinh nhật cháu… vì tôi cũng rất yêu cháu và thấy hạnh phúc mỗi lần đi như vậy.

Tôi có một nhược điểm là mỗi lần vội vã về mặt thời gian thì mất bình tĩnh và không làm chủ bản thân nên dẫn đến hậu quả nghiêm trọng vào dịp trước tết vừa rồi. Lúc đó tôi đang ra thang máy để đi ra sân bay về Hà Nội, khi cổng thang máy mở, tôi vừa cho hành lý vào thang máy thì em từ cửa nhà gọi lại (cửa nhà gần như đối diện thang máy) và đưa tôi chiếc nhẫn tôi tặng em hồi mới yêu. Em nói tôi ra Hà Nội đổi chiếc khác cho em vì chiếc này không thích lắm, tôi thì không muốn đổi và cũng vì mua lâu rồi không còn giữ hóa đơn. Lúc này trong thang máy còn có nhiều người và họ có vẻ không hài lòng vì phải chờ, do mất bình tĩnh vì vội và cũng không muốn gây sự không hài lòng cho những người trong thang máy nên tôi đặt chiếc nhẫn xuống đất đẩy về phía em và nói là không đổi được. Hành động đó của tôi đã làm tổn thương em nặng nề, em đã vào nhà khóc và sau đó nhắn tin nói lời chia tay.

Tôi vô cùng ân hận và oán trách bản thân sao lại có hành động như vậy. Ra Hà Nội những ngày tết mà tôi thấy trong lòng nặng trĩu, tôi đã nhắn tin xin lỗi em kèm theo vài lời giải thích và có vẻ em đã tha thứ. Sau tết tôi trở vào Nam và vô cùng sung sướng khi thấy vài món quà Valentine nhỏ (tôi từ Hà Nội vào đúng ngày Valentine) em để ở nhà, lúc đó em đi vắng và còn gọi điện hỏi tôi có thấy gì không? Tôi trả lời trong niềm hạnh phúc và thầm biết ơn em đã rộng lòng tha thứ, cho tôi cơ hội để sửa chữa lỗi lầm, tôi tự hứa sẽ yêu em nhiều hơn để đáp lại tấm lòng của em.

Niềm tin về sự tha thứ cho tôi càng được khẳng định những ngày sau đó bằng những lần đi chơi, những cuộc liên hoan nho nhỏ với em và gia đình em. Khoảng hơn một tháng sau từ ngày tôi vào Nam thì em và con trai đi nước ngoài chơi với chị gái em sinh sống bên đó. Khi tôi tiễn em ra sân bay, tình cảm giữa em và tôi cũng rất tốt đẹp. Tuy nhiên gần đây em lại nói lời chia tay vì hành động của tôi với chiếc nhẫn khiến tôi như bị ám ảnh về hành động này.

Trong thời gian xa nhau do em đi nước ngoài tôi đã suy nghĩ rất nhiều, không chỉ ân hận về chuyện chiếc nhẫn mà còn nhận ra được nhiều điều không đúng của mình trong thời gian gần đây đã làm em không hạnh phúc. Khi đã nhận ra được những điều này thì tôi như bừng tỉnh và thấy yêu em rất nhiều, yêu hơn mình tưởng trước đây nhiều lắm, càng mong muốn đi đến hôn nhân khi ngày theo lời thầy bói trên đang đến gần. Tôi mong các bạn, nhất là các bạn nữ hãy cho mấy câu trả lời: Hành động của tôi về việc chiếc nhẫn với nỗi ân hận sau này có thể tha thứ được không? Tôi phải làm gì để có thể được tha thứ? Phải chăng tôi đã chủ quan khi yêu nhau lâu lâu rồi mà không biết nuôi dưỡng tình yêu? Xin chân thành cảm ơn tất cả các bạn đã đọc lời tâm sự của tôi.

Lượng

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top