Chào các bạn, tôi là người vợ trong bài viết: Người chồng đẹp trai muốn bỏ tôi để đến với tình cũ. Hai ngày nay đọc comment của mọi người mà tôi buồn quá, đúng là mọi chuyện lỗi tại tôi cả. Ngày tôi và anh yêu nhau, tôi cũng trắng trẻo mũm mĩm hiền lành, còn anh đẹp trai phong độ, chúng tôi cưới nhau trong sự ngỡ ngàng của bạn bè anh vì trước nay anh chỉ toàn yêu các cô giỏi giang, xinh đẹp. Ngay sau khi cưới, chúng tôi đã có con ngay, có con xong thấy chồng kiếm được tiền lại yêu chiều vợ, không bắt vợ đi làm, tôi cũng muốn ở nhà chăm sóc con và gia đình cho toàn vẹn nên thấy mình cũng chẳng cần đi làm, chồng nuôi cả nhà được rồi. Vài năm sau tôi lại sinh con thứ hai, quy trình lặp lại như lần trước, tôi tăng 20kg sau khi sinh hai con mà không làm sao giảm cân được dù đã áp dụng nhiều biện pháp. Thực ra cũng do tôi không có ý chí, cũng không chịu chăm sóc bản thân, vì thế xấu đến mức chẳng ai nhận ra. Bạn bè cũng nhắc tôi phải giảm cân để giữ chồng nhưng nghĩ chồng mà ngoại tình thì tôi cũng không phải tiếc.

Sai lầm của tôi ở chỗ tôi ngây thơ nghĩ rằng cưới nhau rồi là hai vợ chồng sẽ chung thủy trọn đời, kể cả vợ hay chồng có già xấu đi thì người kia vẫn phải có trách nhiệm yêu mình. Tôi đã ỷ lại vào chồng quá nhiều, lại không đi làm, thiếu kỹ năng giao tiếp khiến chồng chán không còn muốn nói chuyện, chúng tôi chẳng thể chia sẻ được với nhau nữa. Bao nhiêu tiền của chồng đi làm chúng tôi dành dụm để mua được căn nhà gia đình hiện nay đang ở, mua nhà xong thì chúng tôi cùng chẳng còn tài sản chung nào khác. Tôi không khéo vun vén nên cả hai vợ chồng hầu như chẳng tích lũy được tiền. Ngôi nhà là tài sản duy nhất anh để lại cho tôi và đến với người tình mà không cần gì cả, tôi cảm ơn anh về điều ấy. Tôi hiểu anh vẫn thương tôi nên để lại căn nhà đó, anh sẽ phải đi thuê nhà ở trong thời gian tới, chúng tôi thống nhất để các con tự quyết định ở với người chúng muốn.

Điều tôi đau đớn nhất là chồng đã tính toán cho việc giải thoát bản thân từ lâu lắm rồi, nên tôi vừa hỏi đến là anh đã nói hết những điều chuẩn bị trước. Giá như tôi nhắm mắt, mắt không thấy thì tim không đau, như thế đã có thể giữ được gia đình và bố mẹ đầy đủ cho các con. Hoặc giá như khi tôi hỏi đến anh nói dối, hoặc xin tôi tha thứ, sau đó lựa chọn vợ và gia đình thì tôi không đau khổ thế này. Tôi vẫn còn yêu chồng rất nhiều vì anh rất thương con, có trách nhiệm với gia đình. Còn anh có yêu tôi không thì theo bản thân cảm nhận đã từ lâu tôi chẳng còn thấy tình yêu của anh nữa, chỉ bo bo giữ chồng như giữ tù nhân trong nhà. Lâu rồi chúng tôi chẳng đi du lịch, chẳng có niềm vui chung nào. Nhìn lại bản thân mình vừa béo vừa xấu, đón chồng đi làm về người đầy mùi thức ăn, tôi hy sinh tất cả để sinh con cho anh rồi ê chề nhận lại kết quả thế này sao?

Tôi vẫn không thôi căm hận người phụ nữ đã cướp chồng mình. Đọc những tin nhắn anh mê đắm cô nhân tình, nhớ mùi hương của cô ta, nhớ nụ hôn và thân thể cô ta, họ gặp nhau yêu điên dại ra sao là tôi không thể giữ được bình tĩnh, lại điên lên muốn đến cơ quan làm ầm cho cô ta bẽ mặt, bị đuổi việc. Tôi phải làm gì mới có thể nguôi được nỗi đau này

Phượng

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top