Rất nhiều người trong chúng ta có cảm giác sợ hãi như rùng mình khi nhìn thấy rắn, toát mồ hôi khi ở trên một tòa nhà cao tầng, đi máy bay… Những cảm giác đó được gọi là chứng sợ hãi (phobia).
Sợ độ cao (Acrophobia)
Chứng sợ độ cao khác với chứng sợ gió hay sợ bay và đôi khi bị nhầm lẫn với chóng mặt. Nếu bạn có cảm giác lo sợ khi đứng trên đỉnh mái nhà hay nhìn lên một tòa nhà cao tầng, rất có thể bạn bị chứng sợ độ cao.
Trong khi các nhà khoa học vẫn nghĩ rằng, chứng sợ độ cao là do sự thiếu lý trí (nhát) thì một nghiên cứu mới đây lại có cách giải thích hoàn toàn khác.
Kết quả nghiên cứu mới chỉ ra, người mắc chứng bệnh này là do họ cho rằng, độ cao của tòa nhà lớn hơn thực tế rất nhiều.
Sợ không gian kín (Claustrophobia)
Những triệu chứng của chứng sợ hãi này thường xuất hiện khi người bệnh ở trong một không gian chật hẹp như đi thang máy, lái xe, đi máy bay….
Chứng sợ không gian kín có thể được phân loại từ nhẹ đến nặng. Đối với những trường hợp nghiêm trọng, chỉ từ việc đóng cánh cửa phòng ngủ, bệnh nhân cũng có thể trở nên vô cùng sợ hãi.
Sợ bóng tối (Nyctophobia)
Trên thực tế, sợ bóng tối là một trong những chứng sợ hãi phổ biến nhất ở trẻ em. Giáo sư Thomas Ollendick - chuyên gia tâm lý học, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Trẻ em Virginia (Mỹ) cho biết: “Trẻ em thường tin vào những thứ chúng tưởng tượng ra trong bóng tối, như bị bắt cóc, bị lấy mất đồ chơi…”.
Những sự sợ hãi này sẽ khiến trẻ cảm thấy lo lắng và dần phát triển thành chứng sợ hãi. Nếu không được điều trị, chứng sợ bóng tối vẫn tồn tại khi trẻ lớn lên.
Sợ rắn (Ophidiophobia)
Những người mang chứng bệnh này cảm thấy sợ hãi không chỉ khi chạm vào con rắn mà ngay cả lúc nhìn hình ảnh hay thậm chí nghe người khác nói đến loài bò sát này.
Tiến hành nghiên cứu trên người lớn và trẻ em, các nhà khoa học thấy rằng, những người này nhận diện hình ảnh rắn nhanh hơn rất nhiều khi phát hiện ếch, hoa hay bướm.
Các nhà khoa học khẳng định: “Để có thể phát hiện ra rắn nhanh, bộ não phát triển to hơn, tầm nhìn nhanh nhạy hơn. Khả năng này cứ thế được truyền lại qua các thế hệ”.
Sợ nhện (Arachnophobia)
Đây là một nỗi ám ảnh về động vật cực kỳ phổ biến. Người bệnh thường sợ mạng nhện và các dấu hiệu cho thấy một con nhện đang quanh quẩn đâu đó. Ngoài ra họ cũng sợ cả những hình ảnh về nhện.
Họ có xu hướng phát triển suy nghĩ thúc đẩy sự hoang tưởng khi quan sát những hình ảnh, chuyển động hay tiếng động xung quanh. Các triệu chứng như lo âu quá mức, hoảng loạn, mất kiểm soát, ngất xỉu, lo sợ đến mức bỏ chạy cũng sẽ xảy ra ở người mắc chứng bệnh này.
Sợ bị chích hoặc kim tiêm (Trypanophobia)
Sợ kim tiêm là biểu hiện của sự sợ bệnh viện hay các vật nhọn nói chung. Chứng sợ hãi này có thể dẫn đến các phản ứng sinh lý nghiêm trọng như tụt huyết áp, ngất xỉu….
Trong một vài trường hợp, khi chứng bệnh này trở nên nặng hơn có thể khiến bệnh nhân né tránh mọi vấn đề liên quan đến chăm sóc sức khỏe.
Sợ sấm sét (Astraphobia)
Những tiếng nổ inh tai của sấm hay vệt sáng lóa của tia chớp có thể khiến một số người thót tim và toát mồ hôi. Người bị chứng sợ sấm sét thường chọn sống ở những vùng có thời tiết ôn hòa, ít xảy ra sấm chớp.
Họ cũng có xu hướng đối phó với nỗi sợ hãi này bằng cách tìm kiếm “nơi trú ẩn”, bảo vệ bản thân ở nơi không có cửa sổ, không thể nhìn thấy cơn bão.
Để điều trị chứng sợ sấm sét, bệnh nhân cần được hỗ trợ từ những người xung quanh. Họ cần được giải thích rõ về bản chất của hiện tượng sấm sét. Ngoài ra, những người này cũng cần kiên trì tập luyện khả năng đối mặt với sự sợ hãi.
Sợ bị bệnh (Nosophobia)
“Bệnh tưởng” là một rối loạn có liên quan đến sự sợ hãi dai dẳng về việc mắc một căn bệnh không rõ nào đó. Những người bị rối loạn này có thể trở thành “khách hàng” thường xuyên của bác sĩ, hoặc ngược lại tránh né việc khám bệnh vì sợ nghe tin xấu.
“Hội chứng sinh viên y khoa” và “khám bệnh qua mạng” là những dạng cơ bản của chứng sợ bị bệnh. Khi đó người mắc chứng rối loạn này sẽ tích cực nghiên cứu một căn bệnh nào đó và sau đó bắt đầu tin rằng mình có những triệu chứng của bệnh đó.
Sợ vi trùng (Mysophobia AKA Germophobia)
Chứng sợ vi trùng là sự sợ hãi dữ dội về việc bị nhiễm bệnh do vi trùng. Nó liên quan đến chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, mà biểu hiện đặc trưng nhất là việc rửa tay quá nhiều.
Những người mắc bệnh này thường cho rằng, tay luôn dơ bẩn và cần phải thường xuyên rửa tay để “gột sạch” vi trùng.
Sợ số 13 (Triskaidekaphobia)
Có một số tranh cãi về nỗi sợ số 13. Nhiều chuyên gia xem nó như một sự mê tín dị đoan hơn là một nỗi sợ hãi thực sự.
Mặc dù vậy, chứng sợ số 13 rất phổ biến trong văn hóa phương Tây và nó đã thực sự thể hiện sự ảnh hưởng mạnh mẽ của mình. Ví dụ, nhiều người không chịu sống trong ngôi nhà có số nhà là 13 hay máy bay bỏ qua hàng ghế thứ 13….
Post a Comment