Tôi là nữ, 28 tuổi, đang làm việc tại một cơ quan nhà nước. Tôi quen bạn trai hiện tại do mai mối. Ngược lại với tôi, anh là người có hình thức khá bắt mắt, là người thành phố, có nhà có xe, công việc tốt, cách nói chuyện lại có duyên nên có nhiều con gái thích. Tình cảm của chúng tôi khá tốt đẹp, dù anh nhỏ hơn tôi 2 tuổi nhưng khá tâm lý và chiều chuộng. Tôi chọn anh vì yêu và thấy anh cũng là tuýp người của gia đình. Hai bên gia đình đã bàn chuyện cưới hỏi, giờ chỉ còn chờ qua Tết là định ngày tổ chức. Chúng tôi cũng sửa sang lại nhà cửa, mua sắm giường đệm và lên kế hoạch chụp ảnh cưới. Do hai bên gia đình biết nhau từ trước nên mọi chuyện khá thuận lợi, tôi cũng khá thoải mái với gia đình anh, đặc biệt là mẹ và chị anh là người rất hiểu chuyện, tình cảm.

Cách đây 2 tuần, anh tự nhiên hay cáu gắt vô cớ và liên tục chê bai hình thức của tôi. Anh cũng tỏ ra hờ hững và vô tâm. Tôi đi tiêm, đi khám bệnh vài lần trong tháng anh cũng không thể đưa tôi đi vì công việc của anh không nghỉ được, nhưng cũng không có lời nói an ủi, động viên nào. Phải nói thêm là khi chuẩn bị cưới tôi đã đi khám và phát hiện ra mình bị u xơ tử cung, khó có con. Đỉnh điểm là anh tâm sự với chị gái nói rằng: “Anh chán”, nói thấy mối quan hệ của chúng tôi bình lặng quá, anh chỉ muốn đi du lịch, đi phượt xa xa và rằng anh chán vì phải lo cho tôi. Tôi nghe được những lời nói đó thì cảm thấy rất chán nản. Tại sao trong khi tôi luôn nghĩ cho anh, luôn tận tâm với mối quan hệ này thì anh lại phũ phàng như vậy?

Gần đây, khi chúng tôi làm lành, anh giải thích rằng không hề có ý đó, chỉ là tự dưng anh muốn đi đâu đó cho thoải mái thôi. Anh lý giải là: “Đàn ông ai cũng có giai đoạn yêu như sợi dây cao su vậy, sau khi gần thì sẽ lại giãn ra trước khi lại gần”. Tôi cũng nguôi ngoai bỏ qua vì nghĩ có thể hai người ở gần nhau quá anh sẽ anh cảm thấy chán là điều dễ hiểu. Tôi khá thoải mái với anh, hầu như không kiểm soát gì. Anh đi chơi với bạn, đi uống rượu chỉ báo với tôi một tiếng là được. Trong khi tôi buông lỏng anh để anh đi với bạn cho tâm trạng vui vẻ trở lại thì tôi lại phát hiện ra một sự thật khác. Hóa ra anh đang nhắn tin à ơi với một người con gái khác trong cơ quan. Nếu tôi không cầm máy anh và vô tình đọc tin nhắn đó thì tôi sẽ mãi tin tưởng anh tuyệt đối. Mối quan hệ của họ cũng mới chỉ bắt đầu, anh nhắn tin hỏi thăm, quan tâm, rủ người ta đi uống nước và tình nguyện làm xe ôm cho cô bé đó. Tôi cảm thấy rất tổn thương.

Nghĩ lại cả tháng nay anh từ chối gặp tôi nhưng lại rủ rê bé đó, anh không đưa tôi đi viện nhưng lại sẵn sàng chở bé đó. Trong khi, chúng tôi chỉ còn chờ một đám cưới trên danh nghĩa, tôi thật sự không hiểu anh nghĩ gì lại đối xử với tôi như thế. Anh giải thích là chỉ có tôi, anh xin lỗi vì làm tôi buồn nhưng quả quyết không bắt cá 2 tay, chỉ là anh đối xử tốt với bé đó chút vì công việc thôi. Tôi không tin điều đó, đàn ông chỉ tốt với người con gái khác khi họ có tình cảm thôi đúng không? Tôi muốn hủy hôn và nói cho bố mẹ biết nhưng không đủ can đảm. Tôi chợt nghĩ bản thân mình đã mang bệnh tật, con gái lại có tuổi rồi hay là nên chấp nhận đám cưới như kiểu nhắm mắt đưa chân? Tôi định nói chuyện cho mẹ anh vì biết chắc bà sẽ đứng về phía mình, nhưng tôi không muốn làm ầm ĩ mọi chuyện. Giờ tôi đang cảm thấy bối rối, còn yêu anh nhưng sau những gì anh làm, niềm tin trong tôi đã vỡ, tôi nên làm gì? Có lúc bế tắc và đứng trước áp lực hủy hôn sẽ làm xấu mặt gia đình, tôi chỉ muốn bỏ đi.

Hằng

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top