Tôi là nam, 24 tuổi, ra trường được 6 tháng nhưng đã chuyển việc nhiều lần. Điều này không có gì đáng nói nếu như tôi không đủ năng lực hay thấy công việc không hợp mà chuyển. Tôi đã phải từ bỏ công việc mình yêu thích, đúng chuyên môn được học vì không uống được rượu. Công việc đó là kỹ thuật viên bán hàng, với những người chưa có kinh nghiệm như tôi thường sẽ có 2 tháng thử việc. Trong thời gian thử việc mọi việc về kỹ thuật dù có nhiều tới đâu tôi cũng luôn cố gắng hoàn thành. Deadline gấp tôi có thể về muộn hay mang về nhà làm, thậm chí thức khuya để hoàn thành, nhưng một việc tôi không làm được là uống rượu. Mỗi lần đi gặp khách hàng là một lần tôi phải uống. Trước đó, khi trốn uống rượu tôi lại nhớ tới những câu nói của mấy ông anh họ: “Mày không uống bây giờ thì sau mày đi làm cũng phải uống thôi”. Nghe nhiều người bảo đi bán hàng mà khách hàng họ mời lại không uống thì họ sẽ nghĩ mình không tôn trọng, nên tôi cũng cầm chén uống.

Trong bữa ăn cùng khách hàng họ uống rất nhiều, vì biết mình không uống được nên chỉ sau một vài chén là tôi xin phép và chỉ nâng lên nhưng không uống hết. Mỗi lần tôi hạ chén xuống mà không uống hết thì lại bị nói: “Long đen gì mà dày thế, mới đi làm phải nhiệt tình lên”. Họ nói vậy và chăm chú nhìn tôi uống hết mới thôi. Sau mỗi lần như thế tôi thường đau đầu, không thể tiếp tục làm gì được. Nếu gặp khách buổi sáng thì chiều về công ty tôi cũng chỉ cố gắng để không gục xuống bàn chứ không thể làm được việc gì khác. Nếu gặp khách hàng buổi chiều thì khi về công ty tôi phải đi xe máy về. Tôi mới làm lương cũng đâu có cao mà bắt xe ôm hay taxi 10km về phòng trọ, vì vậy tôi chấp nhận việc lái xe khi đã uống.

Cứ như vậy trong 2 tháng thử việc của tôi, trung bình việc liên hoan hay gặp khách hàng tôi phải uống 2-3 lần/tuần. Khi gần ngày kết thúc thử việc, tôi đã mắc sai lầm, đó là ngồi gục trong xưởng khi đang tới thăm vị khách thứ 2 (trước đó tôi cùng người hướng dẫn đã đi thăm vị khách thứ nhất, tất nhiên tôi phải uống và nếu có từ chối sẽ lại được nghe những câu nói ép rượu quen thuộc). Tôi đã không đủ điều kiện qua thử việc vì đạt kiến thức chuyên môn nhưng trượt điểm chăm sóc khách hàng. Tôi được khuyên là nếu muốn tiếp tục làm thì viết đơn xin làm thử việc thêm một tháng với những cam kết như: đánh giá chuyên môn cao hơn nữa và điểm chăm sóc khách hàng tốt hơn.

Tôi đã suy nghĩ và quyết định kết thúc hợp đồng thử việc, tìm một công việc thuần kỹ thuật để đỡ phải uống rượu. Tôi nhanh chóng tìm được công việc khác, nhưng dù ở công ty nào tôi cũng được nghe câu nói quen thuộc là “đi làm thì tập uống rượu đi, uống được rượu mới dễ tạo được quan hệ và dễ thăng tiến”. Trong suốt vài tháng gần đây tôi luôn suy nghĩ: trong việc bán hàng nói riêng hay trong mọi công việc làm ăn thì yếu tố liên quan tới việc nâng cao chất lượng, giá trị của một sản phẩm hay dịch vụ… vẫn chưa đủ để ta có thể bán được hàng hay ký được hợp đồng làm ăn sao? Rượu bia có thể giúp cho 2 bên bỏ qua những lỗi “nhỏ” của nhau để dễ dàng đi đến ký kết hợp đồng.

Ông A và ông B cùng chào hàng cho công ty tôi và tôi là người quyết định việc mua hàng cho công ty. Nhưng vì ông A đã tạo được mối thân tình với tôi qua những bữa nhậu nên dù sản phẩm ông A kém hơn và giá như nhau nhưng tôi vẫn mua hàng của ông A. Ông B biết lý do vì sao mình không bán được hàng liền làm theo cách của ông A, thay vì đầu tư nâng cao chất lượng sản phẩm cải tiến sản xuất ông bỏ tiền ra mời các khách hàng tiềm năng đi ăn uống để tạo mối quan hệ, dễ bán hàng. Tất cả đều biết uống nhiều rượu là không tốt và tôi nghĩ là những người mới đi làm như tôi không ai thích uống rượu cả, kể cả những đồng nghiệp hơn tuổi đã khuyên tôi nên học uống rượu. Ban đầu họ không muốn uống nhưng luôn bị cái tư tưởng vì công việc, vì làm vừa lòng khách hàng, đối tác nên phải uống. Lâu dần họ uống nhiều thành quen và với những người trẻ hơn mới đi làm họ lại đưa ra những lời khuyên hay ép buộc để người trẻ đó học uống rượu.

Tôi sẽ không “bán gan lấy tiền”, tôi vẫn muốn làm việc ở một công ty mà người đứng đầu luôn coi việc lấy ưu thế về chất lượng và giá trị để cạnh tranh chứ không lấy lá gan của nhân viên để cạnh tranh. Trong những buổi liên hoan, tiệc tùng với bất kỳ ai, kể cả sếp, tôi từ chối uống thêm khi cảm thấy uống đã đủ. Và cũng không ít lần tôi thấy họ khó chịu với hành động đó của tôi. Tôi làm vậy liệu có phải đã tự làm khó mình trong con đường thăng tiến?

Nam

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top