Tôi 23 tuổi, nhân viên hành chính của một công ty dịch vụ, ba mẹ ngoài 60 tuổi.

Tôi mới ra trường nên mức lương vỏn vẹn 5 triệu đồng/ tháng, phải loay hoay giữa chuyện cơm áo gạo tiền trong cuộc sống. Tốt nghiệp cao đẳng ở một trường công nhỏ trong thành phố, tôi đi xin việc mà nhà tuyển dụng đều không biết đến tên trường tôi đã học. Khó khăn lắm tôi mới xin được một công ty tư nhân, lương ít nhưng tôi tạm chấp nhận.

Mọi thứ với tôi khó khăn, phương tiện đi làm duy nhất của tôi vừa bị trộm mất, chiếc điện thoại cũ kỹ không thể cài đặt nổi một ứng dụng đặt xe. Tôi không có cơ hội học đai học như người ta nên cố gắng dành dụm để học liên thông nhưng nỗi lo ba mẹ ngày càng bệnh nhiều, chủ nợ luôn gây áp lực khiến bản thân stress. Tôi cảm thấy bất lực, kém cỏi; nhìn các bạn được người thân họ hàng giúp đỡ trong cuộc sống, tôi tủi thân thực sự.

Tôi muốn tìm một công việc mức lương ổn hơn mà không cần phải dùng xe máy để đi lại, công ty tôi làm không có đầy đủ chế độ như những công ty khác. Giờ dịch bệnh như này tìm việc đâu phải dễ, mong mọi người cho tôi lời động viên.

Hiền

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top