Cậu ấy là tình cũ của tôi 10 năm rồi. Hồi đó công ty của cậu mới mở chi nhánh gần nhà tôi và cử cậu xuống làm quản lý. Một cô gái 30 như tôi lúc đầu chỉ xem cậu thanh niên 25 tuổi này như em trai. Theo thời gian, chúng tôi dần trở nên thân thiết và yêu nhau. Thật ra là do tôi ngộ nhận bởi khi kết thúc công tác, quay về thành phố là cậu lơ tôi luôn. Điều không hay xảy ra là sau đó 2 tuần tôi phát hiện mình có thai, gọi mãi cậu mới nghe máy rồi bảo tôi hãy đến gặp bác sĩ và đó là lần cuối cùng tôi gọi cho cậu.

Tôi là người công giáo nên không thể làm chuyện đó được, với lại con tôi không có tội, tôi yêu nó nhưng giữ lại thì phải làm sao? Trong lúc cùng đường tôi đã làm một việc xấu xa nhất là nhận lời yêu người đàn ông tán tỉnh bấy lâu nhưng tôi không đồng ý. Khi biết tôi có bầu anh vui mừng, vội vàng nói bố mẹ sang hỏi cưới. Không yêu chồng nhưng vì mang ơn anh tôi đã cố gắng hết lòng làm vợ, hiền dâu thảo, chỉ mong phần nào bù đắp tội lỗi của mình. Gia đình bên chồng cũng rất thương yêu nhưng tôi vẫn thấy chạnh lòng mỗi khi ba hay nội cưng nựng thằng bé. Tôi biết mình vẫn chưa quên được người ta.

Cách đây 2 năm, cậu thanh niên ấy bất ngờ muốn kết bạn với tôi trên mạng xã hội, tất nhiên là tôi không đồng ý. Thỉnh thoảng cậu lại tới nhà tôi thăm con với tư cách một người bạn vì trước đây cậu cũng quen với chồng tôi. Trong một lần như thế, cậu bị tai nạn, vô tình bác sĩ phát hiện ra thận cậu có vấn đề và phải thay gấp nhưng chưa có người hiến tặng. Trong lúc thất vọng vì nghĩ mình sắp chết, cậu nói về đứa con trai với mẹ ruột, mong bà yên tâm vì đã có cháu. Hôm qua bà đến tìm tôi và có ý muốn tôi đồng ý để thằng bé cho thận. Tôi thẳng thừng từ chối vì con tôi còn quá nhỏ và cũng không có trách nhiệm phải cứu con bà. Nói cứng là vậy nhưng đêm về tôi lại khóc rất nhiều, cứ nghĩ đến tình cảnh hiện tại của cậu ấy mà tôi đau lòng vô cùng. Con thì không cho thận được chứ tôi thì đâu tiếc gì với cậu ấy, nhưng tôi còn con, còn chồng và ba mẹ nữa. Tôi phải làm sao đây?

Thủy

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top