Tôi ở miền Tây, hướng nội, khả năng giao tiếp kém, ít bạn bè. Tôi không nhậu, không hút thuốc, không cờ bạc, chưa dám thương ai.
Thời đi học, sức học tôi trung bình. Tôi đi làm thì mọi người nhận xét hơi khờ. Tôi làm công nhân bình thường trong một công ty may mặc (thợ phụ). Tôi làm viêc chăm chỉ nên được lòng mọi người dù họ cũng chỉ thương hại tôi. Đôi lúc tôi cũng bị đồng nghiệp ăn hiếp.
Cách đây 2 năm, tôi đi làm phụ hồ cho đến Tết năm nay thì nghỉ vì công việc này khá mệt nhọc, với lại trời cũng ngày càng nắng gắt hơn, sức khỏe tôi không đủ để theo việc này lâu dài. Đầu năm, tôi đi xin việc ở một cong ty, mong cuối năm có thưởng Tết và có bảo hiểm xã hội nữa. Sau bao lần chạy ngược xuôi và bị từ chối, cuối cùng tôi cũng xin được làm văn phòng trong công ty may mặc khá lớn. Rồi dịch Covid-19 bùng phát, công ty gặp khó khăn, tôi bị mất việc. Giờ tôi lại quay về nghề phụ hồ, rất cố gắng làm nhưng thật sự sức khỏe không thể làm được việc này nữa, còn yếu hơn trước.
Tôi đang học liên thông đại học, hệ vừa làm vừa học, sắp hoàn thành khóa học rồi. Đi làm về dù khá mệt nhưng tôi cũng dành ít thời gian học tiếng Anh một mình, chỉ giao tiếp cơ bản thôi. Tôi từng phỏng vấn xin việc bằng tiếng Anh nhưng thất bại, giờ chỉ biết cố gắng. Tối tối, tôi lại suy nghĩ rồi cuộc đời mình sẽ ra sao, không biết làm gì tiếp theo. Tôi là nam nhi, chí ít cũng phải nuôi được mình. Xin mọi người cho lời khuyên, phải làm gì tiếp theo khi tôi không có lựa chọn nào khác?
Huấn
Độc giả gọi vào số để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
Post a Comment