Tôi 38 tuổi, bố mẹ chỉ là dân lao động chân tay, nuôi 4 anh chị em ăn học. Tôi có cậu em út 31 tuổi, vấn đề nằm ở cậu ấy.

Khi nhỏ, chị em tôi khá thân thiết, cậu là út nên được bố mẹ hơi chiều. Tôi vào cấp 3, cả nhà định chuyển xuống Hà Nội làm ăn nhưng sau đó mọi chuyện khó khăn hơn dự định, 3 chị em lại Hà Nội học còn bố mẹ và em về quê sống tiếp, từ đó tôi ít được gần em. Bố là lái xe, đi làm suốt, mẹ bán quán nước gần nhà nên hai mẹ con hỗ trợ nhau là chính. Em học tốt, biết phụ mẹ nhưng cũng ham chơi.

Năm em lên cấp 2, nhà tôi chuyển hẳn về Hà Nội. Ngày đó khó khăn nên chị em tôi đa phần học lại sách giáo khoa của nhau, ít khi được mua mới. Khi em vào lớp mới, trường mới, đúng ra là cũng theo nếp đó, nhưng chắc em muốn sĩ với bạn bè nên khi thầy giáo đưa danh sách mua sách giáo khoa, em lại đăng ký mua trọn bộ và về lấy trộm tiền của bố tôi (tầm 100 nghìn đồng) để mua. Biết chuyện, tôi rất giận nhưng em còn nhỏ chưa hiểu chuyện nên tôi chỉ nghĩ em sai và phải bị phạt. Tôi nhắn tin báo thầy xin trả sách (không nói vụ em trộm tiền), vừa đóng cửa đánh em mấy cái. Em tự ái, rủ bạn bắt xe khách bỏ về quê với bà ngoại. Bữa đó tôi lo lắng, đạp xe khắp thành phố và các bến xe mà tìm em không được. Sau này có chú trong khu tập thể nhắn tôi để ý em, thỉnh thoảng thấy em nói bậy dưới sân, dù em vẫn học khá tốt.

Năm cấp 3 em thi đậu vào trường chuyên của tỉnh, năm lớp 12 còn được gọi vào đội tuyển thi Tin quốc gia. Em không muốn tham gia, muốn tập trung thi đại học. Tôi cũng hiểu em lượng sức mình không đạt nên không tham gia. Cuối cùng năm đó em lại không đậu đại học. Tôi có nói chuyện với em là cơ hội không có nhiều, hãy ôn thi lại hoặc đi học nghề. Em xin bố mẹ cho học đồ họa, học phí khá cao và đòi hỏi học hành nghiêm túc. Bố mẹ vẫn gắng cho em học. Trong quá trình học, lúc em đòi mua laptop, lúc thi lại... cuối cùng em bỏ dở dang.

Rồi tôi lấy chồng, chuyển vào Nam. Chị gái gọi điện thoại báo có người tố em giật laptop tại sân bay, quy ra tiền có khi bị phạt tới 2 năm tù. Tôi rất sốc nhưng đang mang thai nên không ra được, không biết thực hư thế nào. May có chú họ giúp giải quyết lần đó. Rồi em yêu và lấy vợ, anh trai vợ có shop quần áo lớn nên hai vợ chồng về đó làm, được anh chị hỗ trợ chỗ ăn ở, công việc. Em dâu tôi xinh xắn nhưng cũng hơi trẻ con, có lần em dâu điện thoại mách tôi là chồng em chơi cờ bạc, gái gú, cãi nhau hoài. Hai đứa ly hôn rồi lại quay về với nhau như cơm bữa nên cả nhà cũng chán can thiệp. Vợ chồng em có 2 đứa con.

Mẹ tôi mất cách đây hơn chục năm vì bệnh ung thư. Sau này nhà đất ở Hà Nội lên giá, bố bán căn nhà đang ở để mua nhà khác. Cứ mua đi bán lại như vậy, cuối cùng làm được 2 cái nhà, một cái cho vợ chồng em kế tôi và ông ở cùng đó, cái kia danh nghĩa cho vợ chồng em út nhưng bố đứng tên vì thấy nhà em lục đục quá.

Sau này em út được anh họ tôi kéo về cùng làm bất động sản, em làm sale, bán nhà lấy hoa hồng cũng đủ sống và theo anh họ một thời gian có chút kinh nghiệm về xây dựng, buôn bán. Lúc này bố tôi cũng yếu vì phát hiện chớm ung thư, muốn sang tên cái nhà cho vợ chồng em tự làm ăn, tự chịu trách nhiệm. Rốt cuộc, ở một thời gian em dâu quyết định chia tay, ôm một đứa con đi, em tôi nuôi một đứa (có chị tôi ở gần hỗ trợ). Em cũng bán nhà kinh doanh như anh họ.

Việc buôn bán nhà đất cần vốn nhiều và hay chung nhau nên nghe nói em tôi vay mượn chỗ này chỗ kia, cũng mua đất và đang xây nhà mới. Chưa rõ thực hư thế nào thì sáng nay chị tôi điện báo em biến đâu mất mấy hôm nay, không liên lạc được. Cách đây hai hôm em có nhắn tôi chuyển khoản 50 triệu trả công thợ, vài hôm sẽ gửi lại và tôi đã chuyển. Trước đó em cũng vay 200 triệu, nói là vay lâu dài. Chị tôi nói anh họ báo chỗ công ty anh mọi người tập hợp lại, báo em nợ tới tầm 3 tỉ, chưa biết đó phải là con số cuối cùng chưa. Nếu thực sự em bỏ trốn thì nghĩa là số tiền phải lớn hơn nhiều đúng không? Tôi nhắn tin, gọi điện không được. Chị tôi cũng tìm hiểu lô đất em mua và đang xây ai đứng tên, thanh toán tới đâu rồi, cố gắng liên hệ em để giải quyết mà chưa biết giải quyết như thế nào.

Anh chị em trong gia đình tôi đều có mức thu nhập trung bình khá, đủ nuôi con ăn học chứ không dư dả. Tôi rất lo lắng em làm việc dại dột hoặc bị xã hội đen truy tìm. Anh chị có thể nói em ấy hư hỏng, mặc kệ em tự chịu trách nhiệm, thế nhưng quả thực tôi vẫn tin bản tính em không xấu xa. Tôi cũng lo cho bố và con của em nữa. Liệu có những tính huống nào xảy ra và tôi nên làm thế nào? Cảm ơn rất nhiều.

Độc giả gọi vào số để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top