Tôi là nam, 23 tuổi, vào Sài Gòn làm được hơn 3 tháng, lương tháng 9 triệu. 

Công việc khá bấp bênh vì tôi không định hướng được tương lai sẽ làm gì, bản thân không thích làm ngành đã học. Tôi ngại giao tiếp, rất ít bạn bè, cũng không có mối quan hệ thân quen nào.

Vào tháng 5 năm ngoái, tình cờ trên mạng tôi thấy có ảnh của một bạn nữ (cô này là bạn với bạn cấp 2 của tôi). Vào trang cá nhân của cô ấy, tôi cảm thấy vô cùng ấn tượng với những bài viết và hình ảnh hồn nhiên, trong sáng. Tôi đánh giá cô ấy là người rất hòa đồng, thân thiện, xinh đẹp, tốt tính và được mọi người quý mến.

Tôi sử dụng một nick ảo, không có ảnh tôi, để kết bạn và nhắn tin với cô ấy. Cô ấy cũng nhắn tin qua lại dù biết tôi sử dụng tài khoản ảo (chúng tôi chưa từng gặp mặt nhau ngoài đời). Buổi tối, tôi hay nhắn tin cho cô ấy, được gần 2 tháng cô ấy chủ động hẹn gặp. Lúc đó tôi đang ở Đà Nẵng, có nói sẽ vào Sài Gòn 2 tuần để du lịch. Tôi từ chối vì ngại và nói: "Gặp mặt biết nói gì đây". Tôi giải thích rất nhiều nhưng cô ấy chỉ xem tin nhắn mà không phản hồi lại. Sau đó, tôi nhắn vài tin khó nghe, cô ấy hủy kết bạn.

Tôi định thôi không nhắn tin nữa thì phát hiện cô ấy viết nhật ký blog cá nhân. Tôi là người đầu tiên cũng là người duy nhất biết được trang nhật ký này, những bài viết của cô ấy lúc trước rất hồn nhiên như đứa con nít vậy. Tôi âm thầm theo dõi trang nhật ký đó (chỉ xem mà không like hay comment nào. Cô ấy cũng thắc mắc ai đó đã vào nhật ký của mình.

Hơn một năm qua tôi không nhắn tin nữa, chỉ xem nhật ký của cô ấy viết về những điều không tốt đã gặp phải trong cuộc sống, những nỗi buồn và sự mệt mỏi. Thật sự tôi rất muốn comment để động viên và chia sẻ nhưng không thể nào làm được, làm vậy cô ấy sẽ không viết bài nào nữa. Thường lúc vui cô ấy sẽ đăng bài viết trên trang cá nhân, buồn sẽ viết trên nhật ký blog.

Hiện tại cô ấy làm cho một công ty quốc tế, lương chắc cao hơn tôi, cô ấy giỏi. Tôi biết cô ấy có gia đình hạnh phúc và khá giả hơn gia đình tôi nhiều, có lẽ thế mà tôi khá ngại. Đọc những comment của bạn bè trên mạng chọc cô ấy rằng hơn 23 tuổi vẫn chưa có mối tình nào, tôi không thể hiểu cô ấy có điều gì mà sao lại thế. Hơn một năm qua, lúc nào tôi cũng nghĩ về cô ấy, đến nỗi không thể tập trung cho công việc. Cô ấy chưa biết tên tôi, tôi đang ở quận Thủ Đức, cô ấy ở quận 2. Tôi có nên vào nhật ký để nhắn tin hẹn gặp cô ấy không?

Thành

Độc giả gọi vào số để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Let's block ads! (Why?)

Post a Comment

 
Top