Tôi là tác giả bài: "Em trai ở tù vẫn đòi hỏi tôi nhiều thứ". Cảm ơn các bạn đã cho tôi những ý kiến khách quan.

Phần lớn các bạn chỉ trích cách giáo dục của gia đình và nói phải làm căng với đứa em này. Xin chia sẻ thêm để mọi người có cái nhìn đúng đắn hơn. Em tôi ngoài đời sống có chất, uy tín, nhanh nhẹn và trách nhiệm, biết quan tâm và hiểu cho người khác. Lúc bị bắt em 21 tuổi, là bếp trưởng của một chuỗi nhà hàng lớn, lương trên 17 triệu mỗi tháng chưa tính phần trăm doanh thu của nhà hàng.

Thời điểm xảy ra án mạng ở quán karaoke, bạn bè trong nhóm của em xích mích với phòng khác. Bảo kê của quán dùng vũ khí hăm dọa, em tôi lên tiếng để bảo vệ nhóm đi cùng. Sự việc đẩy đi quá xa khi người này báo với chủ quán, chủ quán lúc đó không xử lý mà gọi tiếp những anh em bảo kê bên ngoài có vũ khí tới chém nhau loạn xạ. Em tôi là người bị giữ lại. Trong lúc bị đánh, để bảo vệ sự sống em đã dùng dao gọt trái cây trên bàn chống cự và vô tình đâm chết chủ quán.

Gia đình chúng tôi luôn đặt niềm tin ở em, đồng hành cùng em từ ngày bị bắt, thuê luật sư, kháng cáo và nỗ lực đền bù cho nhà bị hại. Phần lớn cái sai trong vụ án này là do chủ quán, tôi nói theo kết luận điều tra của tòa án. Từ một con người luôn thấu hiểu người khác, giờ điều tôi nhận từ em chỉ là những đòi hỏi và yêu cầu, 4 năm ở tù đã làm em biến chất rồi sao? Điều tôi lo nghĩ là như thế.

Những bạn góp ý giúp tôi có thể là những người chưa hề biết về môi trường trong tù, những người ngồi ghế văn phòng hoặc những tầng lớp khác... nên khó hiểu xã hội sau song sắt kia. Tôi đón nhận tất cả các ý kiến với sự chân thành. Cũng có thể nỗi lo "cơm áo gạo tiền" giữa mùa dịch khiến tôi mệt mỏi. Cảm ơn độc giả VnExpress, chúc các bạn luôn sức khỏe.

Mai

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top