Tôi và anh đều 37 tuổi, chưa kết hôn. Chúng tôi gặp nhau khá tình cờ, anh nói tôi cho cơ hội tìm hiểu, nếu phù hợp sẽ tiến tới, không thì làm bạn.

Anh là con một, sống với mẹ, ba mẹ anh đã ly hôn vì ba vũ phu, gia trưởng. Tôi thấy anh chân thành nên đồng ý. Anh làm công chức, lương mỗi tháng 9 triệu đồng và thêm phụ cấp. Tôi làm văn phòng, lương tháng 8 triệu đồng, sống trong căn nhà do gia đình cho. Khi tìm hiểu, tôi nói với anh gia đình mình theo đạo, từ nhà tôi tới chỗ làm rất gần nên không có ý thay đổi chỗ ở, tôi sống một mình quen rồi nên sẽ không làm dâu vì cảm thấy áp lực. Tôi cho anh quyết định, nếu không chấp nhận được thì dừng lại. Lúc đó anh im lặng, sau đó vẫn nhắn tin, liên lạc.

Nửa năm sau anh tự nguyện học và theo đạo cùng tôi. Anh bảo chưa lập gia đình vì hoàn cảnh lúc trước rất khó khăn. Anh là con một, cháu đích tôn, mẹ là phật tử tại gia nên anh cần thời gian nói chuyện với mẹ về vấn đề theo đạo của tôi, vì thế mới lâu trả lời tôi.

Anh dẫn tôi đi gặp hai bên nội ngoại, mọi người rất vui vẻ, kể tôi nghe về anh giống như những gì anh đã kể. Sau vài lần tiếp xúc với gia đình anh và qua những gì anh kể, tôi có vài vấn đề suy nghĩ:

Nhà chúng tôi cách nhau hơn 30 km, anh nói nếu sau này cưới thì một tuần ở nhà tôi 3 ngày, 3 ngày ở với mẹ, cuối tuần tôi về nhà anh. Mẹ anh 55 tuổi, nhìn rất trẻ. Anh đi làm 15 năm là từng đó thời gian lo mọi chi phí, kể cả xây nhà. Mẹ anh chỉ đi chùa, học phật pháp, giao lưu với bạn bè là phật tử. Anh được bên nội nuôi và cho ăn học từ nhỏ. Ba mẹ không lo cho anh, mẹ anh nói với tôi rằng anh kiếm ít tiền, xài hoang phí, trong khi tôi biết anh tiết kiệm và lo cho mẹ hết khả năng. Khi anh không đưa tiền kịp là bị la, trách móc. Anh rất buồn nhưng không nói được mẹ.

Nhà nội chấp nhận anh theo đạo, miễn hoàn thành mọi trách nhiệm cháu đích tôn, nhà ngoại lại khó chịu vì từ lúc quen tôi anh không còn uống rượu hay nhậu như trước. Mẹ hay kêu anh dẫn tôi về dự các đám giỗ bên ngoại nhưng anh không đồng ý, sợ tôi khó xử.

Mẹ dặn anh rằng nếu nhà nội tặng tôi món nữ trang nào thì phải đưa mẹ đem bán rồi sẽ mua món khác cho tôi. Mẹ không chịu nhận đồ từ nhà nội vì hận ba anh. Anh nghe và có ý làm theo mẹ.

Trong quá trình quen nhau, những bữa đi ăn uống của chúng tôi chỉ ở những quán bình dân. Tôi luôn chia với anh 50/50 và anh chấp nhận. Thỉnh thoảng anh tặng tôi vài món quà nhỏ như chậu hoa, son, kẹp tóc. Anh nói thương tôi, sẽ cố gắng làm thêm để lo cho gia đình, hỏi tôi năm sau cưới được không vì đã quen nhau hai năm. Tôi không quan trọng anh có tiền hay không nhưng lo về phía mẹ anh, sợ nếu có con thì gánh nặng tiền bạc sẽ chồng chất. Trước khi gặp anh tôi đã chuẩn bị tài chính sẵn sàng cho cuộc sống độc thân sau này, giờ băn khoăn quá, mong bạn đọc tư vấn giúp. Chân thành cảm ơn.

Thư

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top