Tôi 30 tuổi, chưa có bạn gái, là nhân viên sản xuất cho một công ty Nhật ở khu công nghiệp ngoại thành Hà Nội, lương tháng 13 triệu đồng.

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo ở Thái Nguyên, là con trai út, trên tôi có hai anh trai và 3 chị gái. Anh cả mất cách đây 10 năm, các anh chị khác đều lập gia đình với người cùng quê, cuộc sống đơn giản, đủ ăn, không có dư. Trong nhà chỉ có tôi và anh kế được học hết đại học, không nói là thành đạt nhưng tạm ổn, tự nuôi sống bản thân. Tôi ra trường 6 năm nhưng không tích lũy được nhiều dù rất cố gắng tiết kiệm, không nhậu nhẹt, không dám yêu đương. Tôi mơ ước 1-2 năm nữa sẽ có việc tốt hơn với mức lương tháng tầm 20 triệu đồng, có nhà riêng rồi mới dám lập gia đình.

Hiện tại tôi có khoảng 500 triệu đồng tiết kiệm, tính mua đất để dành hoặc mua nhà nhỏ để ở, dành một khoản 30 triệu đồng học đầu tư (năm ngoái tôi đầu tư vàng tài khoản mất 80 triệu đồng, không tham gia một năm nay rồi).

Bố tôi 60 tuổi, nghiện rượu và thuốc lá nên trông già hơn tuổi nhiều. Hai ông bà trái tính và không nhường nhịn nhau nên lúc nào cũng xích mích; ngày trước xảy ra cãi vã, bạo lực rất nhiều do ông lô đề và nợ nần.

Mẹ 65 tuổi, ngày trước rất vất vả để nuôi cả đàn con, vất nhất là lúc hai anh em tôi học đại học, bà luôn mong tôi lập gia đình nhưng tôi chưa thể làm được vì quá tự ti về hoàn cảnh gia đình, cũng như lo sợ sai lầm sẽ dẫn đến một thế hệ như mình. Tôi luôn nghĩ không thể để điều đó xảy ra với con và người bạn đời của mình, tôi không muốn là gánh nặng của ai, không làm khổ ai sẽ thấy vui hơn. Tôi nói cụ thể về hoàn cảnh gia đình để mong các bạn tư vấn giúp vấn đề sau:

Mẹ mắc chứng cao huyết áp, rất tiết kiệm để cho chúng tôi ăn học. Mẹ chắt chiu từng đồng, đi chợ luôn chờ chiều muộn mới đi để mua đồ giá rẻ, đôi khi mẹ suy nhược cơ thể vì làm nhiều mà không dám ăn uống. Tôi rất biết ơn mẹ, muốn làm nhiều thứ trả công ơn lớn lao ấy nhưng chẳng biết lúc nào bản thân mới thành công. Tôi đau lòng khi nhìn mẹ ngày một lớn tuổi, càng già càng ốm đau nhiều. Năm ngoái, nghe tin cô tôi làm răng, mẹ hào hứng bảo khi nào có thời gian đưa bà đi làm, răng hỏng hết rồi. Tôi biết vậy nên về nói mẹ cho xem răng, răng mẹ chỉ còn vài cái, mẹ đã già thật rồi. Tốc độ thành công của con không theo kịp tốc độ già đi của mẹ.

Tiền điều trị răng cho mẹ tầm 85 triệu đồng một hàm, đó là tôi tính chi phí khi sử dụng dịch vụ bình thường. Tôi nói với anh chị là mình sẽ chi trả, không ai có ý kiến gì; tôi hiểu mọi người cũng không dư giả gì. Tôi muốn làm cái tốt nhất cho mẹ nhưng nếu dùng hết tiền cho hàm răng, rồi chi phí chăm sóc sức khỏe cho hai người già sẽ phải làm sao? Lúc tôi tính làm ở thị trấn cho tiện, lúc lại muốn đưa mẹ lên thành phố (cách nhà 70km) làm cho tốt nhưng mỗi nơi làm đều có ưu nhược điểm mà đến giờ 4 tháng rồi tôi chưa quyết được. Chưa kể nếu mẹ biết chi phí đắt thế tôi sợ bà không đồng ý làm chi phí nhiều như thế dám chắc bà sẽ không đồng ý.

Với số tiền đó ở quê gần xây được nhà cấp 4, trong khi tôi chưa có nhà ở, bố mẹ vẫn ở nhà sàn bằng gỗ lợp lá cọ, chưa kiên cố. Tôi chỉ muốn làm thứ tốt nhất cho mẹ nhưng với hoàn cảnh này, quyết định sao cho phù hợp? Hai trăm triệu đồng tôi chăm chỉ có thể kiếm trong hơn một năm nếu công việc hanh thông, thế nhưng tôi khó quyết định quá. Những việc mình muốn mà chưa làm được khiến bản thân bứt rứt, lúc nào cũng hiện ra trong đầu.

Có lựa chọn nào khác để tôi giúp mẹ không? Tôi chỉ muốn mọi thứ dành cho những người mình yêu thương phải là tốt nhất, bản thân không cần gì. Tới bữa cơm mà nghĩ tới mẹ đang phải chiến đấu với những món ăn không còn cảm giác mà tôi thấy có lỗi với mẹ lắm. Bốn tháng trôi qua rồi mà tôi chưa thể tìm ra phương án để giải quyết. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.

Tài

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top