Em gái tôi cao ráo, mặt mũi cũng được, đang là trưởng phòng tại một công ty luật, rất được sếp trọng dụng, chuẩn bị thi lấy chứng chỉ luật sư.

Gia đình và tôi rất tin tương lai em sẽ có nhiều cơ hội thăng tiến. Bạn trai của em bằng tuổi tôi, cách nhà tôi một nhà. Trước đây, bạn này tán tỉnh mà tôi không thích, sau đó tán sang hai cô bạn cấp hai của tôi cũng không thành. Học đến cấp 3 thì bạn đi xuất khẩu lao động Đài Loan, lái máy xúc. Nhờ tính tình chịu khó nên từ hồi đó tới giờ bạn làm cũng tích góp mua được miếng đất trong xã, còn có vốn khác hay không tôi không rõ. Nhà bạn không ai theo con đường học hành; còn gia đình tôi ngược lại, rất chú trọng chuyện học của con cái. Bạn này ngoại hình bình thường, tính cởi mở, hay được lòng các mẹ, các chị; còn với các bạn nam khác ít chơi hoặc không thích bạn.

Em gái tôi từng có người yêu nhưng yêu xa và rồi chia tay. Xong bạn này quay sang tán em tôi, trong khi hồi chưa đi xuất khẩu lao động thì bạn và em chẳng bao giờ nói chuyện. Chủ yếu bạn tán tôi nên mới bắt chuyện với em tôi. Biết được chuyện của bạn và em mình, tôi không thích, tỏ thái độ rõ ràng. Tôi nói em gái kiếm người nào cùng học thức hoặc hơn mình mà yêu. Tôi quan niệm, phụ nữ nên lấy người có thể làm trụ cột gia đình. Giờ bạn chưa về nước, tôi cũng không nghĩ được sau này bạn làm gì để có tương lai tươi sáng. Tôi nghĩ làm gì cũng phải có đầu óc nhạy bén, tính toán, bằng cấp, mối quan hệ; chứ làm việc tay chân suốt đời thì nói làm gì.

Tôi càng tỏ thái độ phản đối thì em gái càng thách thức, em bảo sẽ cưới bạn này rồi về quê làm việc, trong khi chưa biết bạn kia về nước sẽ làm gì. Em gái bảo sướng khổ tự chịu, tôi không phải quan tâm, em lấy cho em chứ không lấy cho tôi nên tôi không cần nói nhiều. Tôi bực lắm vì vợ chồng chênh lệch học thức, môi trường công việc, giao tiếp, xã hội thì mấy ai hạnh phúc.

Đó là lựa chọn của em nên tôi chỉ đưa ra lời khuyên, nghe hay không tùy em. Tôi sinh ra ở quê, thấy trẻ em ở đây về điều kiện học hành, phát triển thể chất và tinh thần không được như các em ở thành phố. Tôi luôn muốn những điều tốt đẹp hơn với em và sau này là cháu tôi. Tôi không khinh thường người lao động chân tay, ngược lại rất đồng cảm với họ. Em trai tôi giờ cũng làm lao động chân tay tự do, thế nhưng em biết lấy người cùng hoàn cảnh, cùng học thức. Chuyện của em gái dù thế nào tôi cũng không chấp nhận được. Quan điểm của tôi có gì sai không? Mong các bạn tư vấn giúp tôi.

Ngọc

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top