Tôi 23 tuổi, bị nói lắp khá nặng. Tôi không nhớ rõ bị nói lắp từ bao giờ, nhưng bắt đầu để ý mình bị từ năm lớp 11.
Thời gian học đại học, tôi gần như quên chuyện mình bị nói lắp dù đôi khi nói chuyện vẫn vấp. Gần tốt nghiệp đại học, tôi nói lắp nặng hơn. Việc đó trong mắt nhiều người có thể không quá tồi tệ, nhưng ai bị mới hiểu được. Vì nói lắp mà tôi làm gì cũng khó khăn, chẳng được việc gì ra hồn, nói nặng hơn thì "sống không bằng chết".
>> Nỗi ám ảnh của người bị tật nói lắp
Lúc tôi nói chuyện trong phòng với bạn, không cần nói to thì ít bị vấp. Khi nói chuyện ngoài đường, gọi điện thoại, những lúc cần nói to hơn là tôi vấp khá nhiều, giọng lại cao chứ không trầm như lúc nói nhỏ. Hơi thở rồi đến trán tôi nóng lên như bị sốt vậy. Tôi đã thử tập nhiều phương pháp chữa nói lắp mà vẫn không thấy cải thiện nhiều. Tôi vô cùng chán nản, thất vọng. Liệu có còn giải pháp nào có thể cứu tôi trong hoàn cảnh này? Cảm ơn mọi người đã đọc bài viết của tôi.
Minh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment