Tôi là gái út, trên có hai anh trai, chỉ tôi học hết đại học. Anh cả 35 tuổi, nghỉ học từ lớp 10 rồi đi làm, đã trải qua hơn 10 công việc.
Vợ chồng anh được ba mẹ tôi mua cho miếng đất 500 triệu đồng và xây căn nhà cấp bốn (ba mẹ tiết kiệm cả đời mới có được). Anh có hai con, vợ làm tiếp tân khách sạn. Anh hiếu thảo, tình cảm, rất có trách nhiệm với gia đình nhưng khá vất vả, công việc không ổn định, ai gọi thì làm; việc anh cũng có quanh ngăm nhưng toàn việc tay chân. Tôi thương anh, suy nghĩ rất nhiều để giúp anh bằng cách mua sữa cho các cháu, ốm đau gì tôi mua thuốc và không lấy tiền, thỉnh thoảng đưa anh 4-5 triệu đồng mà không cần anh trả lại. Anh đi làm có tiền hoặc tiền tôi cho là anh lại đưa hết cho vợ.
Chị dâu tôi lương gần sáu triệu đồng, làm từ 6h sáng đến 1h chiều. Tôi đầu tư vốn, hàng hóa, hướng dẫn chị bán online nhưng chị lười, không cố gắng nên không có kết quả. Nhà chị không dư giả, chồng vất vả nhưng chị rất thoáng, không tiết kiệm, chơi toàn những chị em có điều kiện, nay cà phê, mai tụ tập ăn uống. Tôi nhiều lần góp ý, chị chỉ nói: "Ôi tới đâu hay tới đó, lo chi nhiều". Những lúc như vậy tôi buồn lắm. Tôi vẫn ở nhà thuê, làm 2-3 việc một lúc, luôn vun vén tiết kiệm để cho các cháu, làm sao để anh trai đỡ cực; còn chị dâu cứ vô tư, đôi khi thành vô tâm. Để gop góp mua được nhà cho anh chị, ba mẹ tôi đã phải tiết kiệm cả đời. Tôi có suy nghĩ nhiều quá không, làm thế nào để chị dâu hiểu được hoàn cảnh gia đình mình lúc này. Tôi có nên góp ý trực tiếp với chị không? Tôi rất thương anh trai mình.
Hiền
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment