Tôi 40 tuổi, vợ 38 tuổi, có hai con nhỏ, một trai và một gái. Tôi và em quen rồi yêu nhau khi còn học chung trường cấp 3.

Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi học đại học ở một thành phố lớn, em chọn một trường gần quê. Tuy xa cách trong khoảng thời gian dài nhưng chúng tôi vẫn giữ mối quan hệ cho đến khi ra trường. Tôi tìm được công việc tốt khi về quê, chúng tôi kết hôn ngay sau đó. Do sự cố gắng của bản thân, tôi tương đối thành đạt trong công việc khi có vị trí cao, rồi có nhà và xe sau vài năm làm việc, đảm bảo tài chính cho gia đình. Vợ chọn làm việc trong một cơ quan nhà nước, công việc khá nhẹ nhàng và đúng như mong muốn của tôi. Tôi mong vợ không bị áp lực, có nhiều thời gian chăm lo bản thân và gia đình.

Mọi chuyện bắt đầu từ tính cách của vợ. Bố vợ là người trực tính, sẵn sàng nói lên suy nghĩ của mình cũng như biểu lộ sự bực tức khi không hài lòng việc gì đó hay ai đó. Có điều tính cách ông rất tốt, thương con cháu nên mọi người đành chấp nhận và im lặng khi ông nổi giận để cho qua chuyện.

Kết hôn xong tôi nhận thấy tính cách của vợ bắt đầu thay đổi, giống như bố vợ, điều mà trong thời gian yêu nhau tôi chưa từng thấy hoặc không nhận ra. Sinh con đầu xong, vợ luôn hờn dỗi khi không hài lòng chuyện gì đó, tỏ thái độ và giận hờn khi có ai làm em không ưng, trút giận lên chồng con khi không vui. Khi đó tôi nghĩ chắc do vợ bị căng thẳng sau sinh nên đã thuê giúp việc, cố gắng sắp xếp công việc ở công ty để khi về nhà chỉ dành thời gian cho gia đình, giúp dọn nhà và nấu ăn. Tôi đã chia sẻ và góp ý cho vợ khi em bình tĩnh, phân tích đúng sai để em thay đổi. Em ghi nhận và hứa sẽ thay đổi sau mỗi lần như vậy, rồi mọi chuyện quay lại như cũ sau vài ngày.

Không muốn không khí trong đình căng thẳng, không muốn sau này con bị ảnh hưởng bởi tính cách của mẹ, tôi từng đưa ra quyết định ly hôn nhưng sau đó nghĩ lại vì vợ hứa sẽ thay đổi. Từ khi vợ sinh bé thứ hai đến nay đã 6 năm, tính cách em luôn như vậy. Tôi nhận thấy vợ không thay đổi được và dần chấp nhận tính cách của em, cố gắng giảm thiểu những việc khiến em không vui, không hài lòng; tạo nhiều thời gian rảnh rỗi cho em, động viên em tham gia vui chơi với bạn bè, tập thể dục. Với tính cách như vậy, em không thật sự có một người bạn thân. Em từng từ mặt một vài người bạn từng chơi rất thân khi họ làm em phật lòng. Em đã không thấy rằng tôi cố gắng rất nhiều để duy trì các mối quan hệ tốt trong gia đình, bạn bè và hàng xóm cho đến ngày hôm nay. Em không nhận ra những thay đổi về sức khỏe của tôi, do sự chịu dựng áp lực trong gia đình em gây ra suốt thời gian dài như vậy.

Gần đây xảy ra một chuyện làm tôi thức tỉnh, tôi nhận thấy tính cách của vợ như vậy là do sự ích kỷ của bản thân, mong muốn những người xung quanh phải làm theo hoặc chấp nhận cảm xúc của mình. Em sẽ không thay đổi khi chưa nhận ra cái sai. Tôi đã sai ngay từ đầu khi không cương quyết làm vợ thay đổi, sai khi chấp nhận tính cách của vợ trong suốt thời gian qua, sai khi không kiên định với quyết định của mình. Đã đến lúc tôi phải thay đổi trước khi quá muộn.

Tôi rất ít khi thể hiện cho những người xung quanh tâm trạng của mình, chưa từng nghĩ sẽ có lúc phải gửi bài lên Tâm sự. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình để được nhẹ lòng, giải tỏa những căng thẳng trong suy nghĩ. Điều đặc biệt hơn nữa là tôi muốn lưu lại bài viết để sau này có thể chia sẻ cho hai con khi chúng đến tuổi trưởng thành, để các con hiểu được tâm trạng, hoàn cảnh gia đình khi ba đưa ra quyết định thay đổi lớn. Cảm ơn độc giả đã dành thời gian để đọc bài của tôi, cảm ơn VnExpress đã đăng bài.

Duy

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top