Tôi là nam kỹ thuật, mới đi làm, tốt nghiệp đúng thời điểm dịch bệnh diễn biến phức tạp nên tìm kiếm chỗ làm có nhiều khó khăn.
Sau khi nộp CV, tôi được một công ty mời đi phỏng vấn. Qua ba vòng phỏng vấn (hai vòng trực tiếp và một vòng test chuyên ngành), tôi được nhận. Công ty có tám người, bao gồm cả nhân viên và ban giám đốc. Vì muốn theo chuyên ngành mình học và chưa có nhiều kinh nghiệm nên tôi đồng ý làm với mức lương tháng sáu triệu đồng. Mỗi ngày đi làm với tôi thật thú vị, bản thân luôn sẵn sàng làm mọi việc sếp giao. Tôi luôn là người đến sớm nhất để dọn dẹp văn phòng, pha trà, sẵn sàng học hỏi để hoàn thành tốt công việc. Sếp và đồng nghiệp cũng là những người rất tốt, họ chỉ dạy cho tôi nhiều thứ trong công việc. Sếp tạo điều kiện để tôi vừa làm vừa học nên đó cũng là may mắn với tôi. Lương không cao nên cuối tuần tôi đi gia sư để có thêm thu nhập(công việc này tôi làm suốt năm năm để trang trải cuộc sống trong thời gian học đại học).
Hôm nay nói chuyện với mẹ qua điện thoại, mẹ bảo sao học đại học ra mà lương thấp thế, rồi mẹ lại so sánh với "con nhà người ta" (trong khi không biết họ đã có bao năm kinh nghiệm), tôi cảm thấy rất buồn. Tôi biết chẳng ai ngốc mà bán rẻ năng lực của bản thân, nhưng vừa ra trường, chưa có nhiều kinh nghiệm, chưa tạo nên nhiều giá trị cho công ty thì làm sao có thể yêu cầu mức lương cao được. Tôi cũng đặt ra lộ trình để 3-5 năm tới có thể cải thiện đáng kể mức thu nhập của mình. Tôi buồn nhưng không giận mẹ vì biết còn phải cố gắng thật nhiều. Không biết mọi người khi mới ra trường có rơi vào hoàn cảnh như tôi không?
Hải
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment