Tôi nói với người yêu muốn trả nhanh để xong nợ vì không muốn bị áp lực mỗi ngày ngủ dậy là nghĩ tới việc phải đi làm trả nợ.

Tôi 27 tuổi, người yêu bằng tuổi và quen nhau được bốn năm. Lúc mới quen, thu nhập của em nhỉnh hơn tôi, vì khi đó tôi học nâng cao nên chủ yếu làm hành chính cho có việc làm. Tuy nhiên, khoảng thời gian đó, mọi thứ giữa tôi và em rất rạch ròi. Mỗi tháng chúng tôi sẽ trích ra phí sinh hoạt chung, em giữ để trả mỗi khi đi ăn uống hoặc đi cà phê thường ngày. Còn những dịp đi chơi hoặc tổ chức sinh nhật, kỷ niệm thì tôi mời (tiền của tôi). Các dịp lễ tết hay ngày quan trọng gì, tôi đều có quà cho em.

Khoảng hai năm nay, tôi học xong và đổi nơi làm việc, thu nhập khá hơn và cao hơn em. Công việc của tôi làm theo mùa, mùa đi làm thì thu nhập ổn, còn tháng không đi làm, chỉ ở nhà thỉnh thoảng kiểm tra báo cáo, hưởng lương cứng thôi. Chia trung bình cả năm khoảng 50-60 triệu đồng mỗi tháng. Mọi thứ với tôi vậy coi như là ổn.

Nửa năm nay, gia đình tôi gặp chuyện. Trước giờ tôi không giúp bố mẹ gì vì bố mẹ buôn bán tự chủ về kinh tế, không nhận gì từ con, lâu lâu mua đồ ăn về gia đình cùng ăn là bố mẹ vui rồi. Lần này khả năng của tôi giúp được bố mẹ gì thì giúp. Hàng hóa ở cửa hàng không may gặp sự cố thiệt hại toàn bộ, trong vốn có cả vay ngân hàng và vay thêm người quen. Thấy thế, người ta sợ bố tôi không có khả năng trả lãi nên đòi tiền lại cho được để làm ăn chỗ khác. Tôi đưa bố 650 triệu đồng tiền tiết kiệm và vay thêm 350 triệu đồng (khoản vay này tôi giấu gia đình, có nói với người yêu). Mỗi tháng tôi trả lãi và gốc 20 triệu đồng. Tôi gửi bố mẹ 15 triệu đồng, còn bao nhiêu giữ lại cho mình.

Tôi nói với người yêu muốn trả nhanh để xong nợ vì không muốn bị áp lực mỗi ngày ngủ dậy là nghĩ tới việc phải đi làm trả nợ. Người yêu bảo tôi gia hạn khoản nợ để đỡ áp lực số tiền đóng mỗi tháng. Vì muốn kiểm soát chi tiêu nên giờ tôi ghi lại mỗi ngày. Khoảng ba tháng nay, tôi xem, thấy việc chi tiêu ăn uống thường ngày hai đứa, em không chuyển khoản lại. Một số lần em nhờ tôi mua đồ giúp, cũng không gửi lại. Một tháng thỉnh thoảng em trả 5-6 bữa ăn gì đó, vậy là xong. Tôi muốn cắt giảm chi tiêu của mình còn khoảng 200 ngàn đồng mỗi ngày, kể cả việc không mua sắm gì cho bản thân, nhưng không tháng nào dư được.

Hai ba tuần vừa rồi, em hay gợi ý nhắc tôi sắp tới Giáng sinh, điện thoại em cần đổi dù em mới đổi máy năm trước, còn tôi giờ vẫn cứ xài chiếc máy ra cách đây hơn bốn năm. Nếu là khi trước, tôi chắc không để ý, nhưng vì giờ, thật sự với tôi, việc trước hết là sạch nợ nên muốn tiết kiệm được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, trả xong càng sớm càng tốt. Tôi có nên nhắc em việc chi tiêu ăn uống hàng ngày không? Như vậy có phải tôi đang bắt đầu ki bo, kẹt sỉ với em không?

Lê Lực

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

Adblock test (Why?)

Post a Comment

 
Top