Tôi 45 tuổi, thế hệ tôi vấn đề "trinh tiết" khá quan trọng. Đọc bài: "Nỗi buồn mang tên trinh tiết", tôi xin chia sẻ chút về chuyện của mình.
Trước tôi luôn ám ảnh, sợ lỡ "trao tặng" xong rồi lại bị sỉ vả là: "Cô cho tôi được thì cũng có thể cho người khác được", hoặc khi họ "no xôi chán chè" mình sẽ bị bỏ mặc và khinh rẻ, tệ hơn mình có thể làm mẹ đơn thân. Vì thế, tôi kiên quyết giữ trinh tiết, sợ giá trị của mình bị sụt giảm nếu đánh mất nó.
Vợ chồng tôi đăng ký kết hôn trước khi tổ chức cưới khoảng ba tháng. Chồng đòi vượt rào ngay hôm đăng ký kết hôn. Sau khi trao đi sự trong trắng tôi đã nghĩ: "Thật vớ vẩn nếu giá trị của một cô gái bị sụt giảm khi xong việc đó. Ngoại hình, học vấn, hiểu biết, ứng xử, xuất thân vẫn thế... vậy mà giá trị lại bị hạ xuống nếu không còn trong trắng".
Tác giả bài: "Nỗi buồn mang tên trinh tiết" cứ giữ nỗi buồn thì người thiệt là bạn thôi. Vợ bạn trước đây vẫn nghĩ bạn là người có quan điểm mới, cái nhìn bao dung với phụ nữ, cô ấy sẽ có chút thất vọng vì đánh giá về bạn hóa ra không đúng.
Hà
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment