Tôi là nữ, 20 tuổi, sinh viên năm thứ ba tại một trường ở Hà Nội, giao tiếp kém, không có nhiều mối quan hệ bạn bè.
Tôi học ngành kỹ thuật, khá khó xin việc, sức học cũng làng nhàng, có thể tốt hơn mặt bằng chung một chút nhưng nhìn chung không có gì nổi bật. Tôi là người hướng nội, trước kia có sở thích đọc truyện hoặc chơi game một mình nhưng giờ không đọc truyện hay chơi game nữa.
Bình thường tôi không nói hay chia sẻ chuyện của bản thân với ai, thực ra cũng chẳng có gì để nói vì kém giao tiếp. Đôi khi tôi thấy khó hiểu người bên cạnh đang nói gì. Ở trường tôi cũng không có nhiều bạn bè, không tham gia vào câu lạc bộ nào trong trường, không hay tham gia hoạt động ngoại khóa. Vì vậy chuyện học hành càng trở nên khó khăn do không có các mối quan hệ để giúp đỡ nhau trong học tập.
Đấy là riêng về chuyện học tập, còn về chuyện tình cảm tôi thấy mình cũng thất bại lắm. Tôi 20 tuổi rồi mà chưa có người nào thật sự theo đuổi. Nhiều lúc tôi nghĩ hay do tính mình khép kín quá, cộng thêm không có bạn nhiều nên chẳng ai cảm thấy hứng thú với mình. Tôi hay tưởng tượng khi mình nhiều tuổi sẽ cô đơn, không có ai ở bên cạnh quan tâm chăm sóc. Suy nghĩ kiểu này làm tôi thấy mệt mỏi lắm.
Tôi nghĩ mình bị trầm cảm do không cảm nhận được niềm vui thực sự từ rất lâu rồi. Người duy nhất tôi có thể tâm sự cùng là mẹ nhưng không muốn mẹ buồn thêm nữa vì mẹ đã rất khổ sở lo cho anh tôi rồi. Anh tôi bỏ nhà đi một năm rồi mới trở về học lại đại học. Nhiều lúc tôi thấy mình là gánh nặng cho mọi người xung quanh, chỉ muốn kết thúc cuộc sống này thôi, cảm giác như mình chỉ tồn tại chứ không phải sống. Càng ngày tôi càng thấy vô vọng, nghĩ quẩn nhiều hơn, phải làm sao đây?
Hân
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Post a Comment